Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2025
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Đêm sầu về ôm khóc ánh sao rơi - Nguyễn Vỹ
ĐÊM SẦU VỀ ÔM KHÓC ÁNH SAO RƠI - NGUYỄN VỸ
Đêm là thời khắc huy hoàng của nhà thơ, là âm thanh của sự im lặng kéo dài dành cho những người hướng nội, và là khoảng không đáng sợ của những kẻ vẫn đang bộn bề suy tư...
Đêm là khi ta chỉ có mình ta và những suy nghĩ quẩn quanh, là lúc ta nhìn lại chính mình, nhìn "đứa trẻ" đã từng ôm hoài bão, chí lớn muốn đi cho sạch nước non, muốn dùng tài hoa thay đổi thế giới.
Ấy vậy mà khi tim đã nguội lạnh, tuyết đã đóng dày, ta tự hỏi rằng... đêm sẽ bao giờ qua...
"Ta muốn được những cánh tay êm thắm
Ru hồn ta như đứa trẻ trong nôi
Một quán trọ trong lòng ai êm ấm
Khi lạc loài trên nẻo vắng xa xôi
Gót phiêu lãng còn vương thề muôn dặm
Bình nước non chưa cạn hết ly bôi
Sao Bắc đẩu tít mù xa thăm thẳm
Kiếp tài hoa còn hận mãi chưa thôi
Bao nhiêu đêm không bến bờ cô quạnh
Ta âm thầm ôm khóc ánh sao rơi
Nếu ta biết một khu trời Vạn Hạnh
Trăng không tàn mà hoa cũng không trôi
Ôi giếng thẳm biết bao giờ mới tạnh?
Nắng muôn chiều đã chết lịm trên môi
Tim đọng tuyết rã rời tan những mảnh
Đêm sầu về tê lạnh lắm, đêm ôi!"
1960
Nguyễn Vỹ | ĐÊM SẦU VỀ - Trích tập Hoang Vu (1962)
(Góc Nhỏ Văn Thơ)
-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Nguyễn Hùng và ảnh minh họa sưu tầm từ internet.
Nhãn:
Ban tron van nghe
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét