Thứ Hai, 1 tháng 9, 2025
Thơ Lục Bát tháng 9.2025 P.1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. TA VỀ NHẶT CHÚT VÀNG THU
Ta về mót lại tình xưa
Ngày em rấm rức mà chưa dám gì
Bần thần xa bước chân đi
Để giờ tóm tém còn gì trao nhau
Ta về vá lại miền đau
Thòm thèm cái thủa cháo rau mà tình
Tiếc chưa... táo rụng sân đình
Biết đâu em ý mần thinh là ừ
Ta về nhặt chút vàng thu
Giấu trong khao khát đến từ ngày xưa
Dọc dài sớm nắng chiều mưa
Ước gì loáng thoáng lưa thưa cũng liều
Ta về đếm lại bùa yêu
Một.. hai.. ba.. bốn, ơ nhiều thế a
Đêm trăng nhu nhú ngọc ngà
Tội ta cái gã thật thà dở hơi
Ta về bên dậu mùng tơi
Tiếc ư... ừ... tiếc của giời bỏ không
Khù khờ thi phú ăn đong
Bây giờ đến bữa lại mong đậy vào
Đắng cay ngược phía ngọt ngào
Định về mót thiếu mà sao thấy thừa
Mặc đời ngúng nguẩy đòng đưa
Ta giờ như cải muối dưa rầu rầu.
Phạm Luyến
2. GẶP BẠN
Gặp nhau kiểm đém bạn hiền
Người thân nay đã lên “TIÊN“ cũng nhiều
Đồng môn còn lại bao nhiêu ?
Xòe bàn tay đếm ... Bao điều xót xa
Chúng mình nay tuổi về già
Nụ cười trao gửi đậm đà bên nhau
Sống đời tình nghĩa trước sau
Một ngày còn sống, rạng màu thơ say
Trần gian vui sống mỗi ngày
Quê hương đổi mới đắm say tình người
Thơ vui gửi bạn khắp nơi
Nhặt gom con chữ đầy vơi tặng đời
Ngoài trăm năm… ta về “TRỜI”
Thơ đem đầy túi thảnh thơi cõi lòng
Đỗ Đức Năm
3. THU NGỌT NGÀO
Thu xưa lá rụng bên đường
Trăng xưa vàng lịm canh trường người ơi !
Buồn thương hoa cải về trời
“Rau răm ở lại chịu đời đắng cay”*
Thẫn thờ nhìn lá vàng bay
Chong chong mắt nhớ trăng gầy đêm thu
Ngỡ ngàng ngọn gió hoang vu
Chìm vào ký ức lời ru chạnh lòng
Dãi dầu tìm lá diêu Bông
Ướp trong duyên nợ đêm tròng trành mơ
Ngồi buồn chắp những vần thơ
Gửi người phương ấy bây giờ nơi nao.
Nguyễn Thuận
4. YÊU...
"Con ong làm mật, yêu hoa"
Con sóng dào dạt biển xa, yêu thuyền
Mây trời yêu ánh trăng nghiêng
Núi cao yêu ngọn gió hiền vi vu
Lá vàng yêu nắng mùa thu
Hè yêu cánh phượng như ru hạ về
Đông yêu tuyết giá tái tê
Bình minh rạng rỡ yêu mê xuân hồng
Yêu anh em để trong long
Như con thuyền nhỏ yêu dòng sông mơ
Yêu anh em giấu vào thơ
Như lòng biển rộng thẫn thờ… sóng xa
Yêu anh xao xuyến tình ta
Yêu anh em viết bài ca ngọt ngào.
Đỗ Anh Thư
5. ĐÊM CẠN
Cạn đêm thơm dẫu tình hờ
Môi thu đã nhuốm cơn mơ lạc loài
Ừ thì thu đã chớm phai
Long lanh cũng ngợp hồn ai đêm tàn
Cạn đêm nghiêng cả giấc vàng
Vòng tay tục lụy ngỡ ngàng dáng tiên
Ừ thì trăng cũng nghiêng thềm
Rượu tiên chén tục chuốc mềm môi nhau
Cạn đêm nay nữa... tìm đâu
Mượn câu vàng đá cơ cầu tỉnh say
Thôi đành trả hết cho ai...
Ly bôi... cũng đã hẹn ngoài đêm sâu ...
Hải Vân
6. LỤC BÁT CHO NGƯỜI
Cô đơn một mảnh thân gầy
Cô đơn một mảnh đất này và ông
Cỏ xanh lầm lụi đến ngồng
Gió xanh xanh đến xanh lồng lộng rơi.
Về Vụ Bản viếng thăm người
Ngỡ ngàng như thể là nơi ông nằm
Đâu là chiếu, đâu là chăn
Phong phanh vách gió gõ mành dậu thưa.
Nắng nào nhạt giữa ban trưa
Muối thì vẫn mặn dưa chua mất rồi
Bấu vào khoé mắt làn môi
Khói hương rưng lệ thế thôi lên trời.
“Tương tư" cho một kiếp người
Vu vơ hoang lạnh những lời “Chân quê”
Nguyễn Quốc Trường
*Tên các bài thơ của Nguyễn Bính
7. TRỞ LẠI MÙA THU
Mấy hôm gió bão tơi bời
Mùa Thu vàng nắng quê tôi chẳng còn
Lá rơi ngập những lối mòn
Mít già, mít chín, chuối non đổ nhiều
Cây Dừa bóng cũng liêu xiêu
Dưới ao tơi tả đám bèo còn non
Thế rồi bão cũng dừng cơn
Buổi đầu nắng chỉ chập chờn le te
Nửa phần trái Bưởi vàng hoe
Nắng hong chùm Nhãn sau Nghè vàng ươm
Con chim Cu Gáy cổ cườm
Tiếng kêu giục giã chiều hôm đổ dồn
Loay hoay lợp lại mái tôn
Tôi mừng vì thấy vẫn còn Mùa Thu
Lê Hải Châu
8. VIẾNG ĐỀN NGUYỄN TRUNG TRỰC
Trước đền khấu lạy tiền nhân
Chân trần, áo vải vì dân diệt thù
Lửa hồng Nhật Tảo khói mù
Tàu Tây dương cháy âm u đất trời
Đồn Kiên Giang, kiếm sáng ngời
Xác quân cướp nước gục phơi ngập đồng...
Đất Rồng mãi lắm bão dông
Xót đau vận nước còn trong đọa đày
Đùng đùng đạn pháo bủa vây
Chó săn cùng lũ cáo cầy bám quanh...
Thương Người lệ ướt sử xanh
Hùm thiêng cô thế phải đành sa cơ.
Pháp trường sát khí mịt mờ
Vẫn lời bất khuất trước giờ đầu rơi:
"Bao giờ hết cỏ trên đời
Nước Nam mới hết còn người đánh Tây!"
Anh hùng bất tử từ đây
Quê hương nhớ mãi một ngày người đi.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
9. ẢO ẢNH MÙA THU
Mưa ngâu mây phủ bóng mây
Dùng dằng bông phượng còn say cuối mùa
Thương em sung chát khế chua
Thoảng đâu hương cúc bỏ bùa vào thu
Heo may đánh võng lời ru
Mưa ngâu diễu cợt
Chim gù nhớ quê
Phố đông lòng vẫn nhớ về
Hàng cây ngược gió mải mê bồi hồi
Lạc vần lục bát bẻ đôi
Cánh buồm đổi gió thả lời gió bay
Hoàng hôn vạt nắng rơi gầy
Lá sen đùm cốm đong đầy mùa xa
Mênh mông trời đất giao hoà
Bờ sông cỏ dại - thương hoa cúc vàng
Chao nghiêng lá rụng ngổn ngang
Con đường hoa sữa ngỡ ngàng chiều thu!
Nguyễn Thị Thúy Ngoan
10. HỎI EM CÒN NHỚ ?
Em về với Huế hay chưa?
Nhớ qua Vọng Cảnh ngắm mùa thu giăng
“Đò ai đậu bến Sông Trăng”
Áo em trắng quá ... nhớ chăng thơ Hàn
Lầu vàng điện chúa cung hoàng
Khắc vào hồn đá ngỡ ngàng dấu xưa
Câu kinh nghiêng ngã mái chùa
Sông Hương trầm lắng thẹn thùa trăng rơi
Giọng hò mái đẩy chơi vơi
Sương mờ nhân ảnh buông lơi mịt mùng
Tam Giang sóng nước điệp ngàn
Bâng khuâng tháp cổ buốt làn mưa sa
Tha hương mấy chục năm qua
Hỏi em còn nhớ quê nhà... nắng mưa?
Hương Trương
-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Tiệm Cà Phê Bình Minh Ơi minh họa sưu tầm từ internet.
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)












Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét