Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2025
Thơ Lục Bát tháng 11.2025 P.2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
11. MUỐI DƯA
Tươi cái mất, héo cái còn
Tôi đem nén những nỗi buồn làm dưa
Tưởng vừa chơm đến độ chua
Lại ra vị đắng chẳng ngờ vì đâu ?
Một thời mặn nhạt cho nhau
Xót xa nào nghĩ nát màu lá xanh !
Gỡ xong ngày tháng... vô tình
Lòng ai chừng đã nổi thành váng chua
Hoa vàng nở giữa chiều mưa
Gió đưa cây cải ngày xưa về trời
Thương thầm từng cọng rau tươi
Rung rung cái mất, chơi vơi cái còn...
Phạm Hồng Oanh
12. QUA CƠN BÃO
Quê nhà nắng mới lại lên
Qua cơn bão dữ ấm thêm tình người
Mái nghèo khẽ mỉm môi cười
Sương mai còn đọng thay lời cảm ơn
Đồng xanh nghiêng gió chập chờn
Cò bay rợp bóng thắm hồn quê ta
Tre làng vững giữa phong ba
Ôm từng mạch đất thiết tha nghĩa tình
Con đò chở ánh bình minh
Bến quê nắng mới thanh bình reo vui
Chuông chùa vọng tiếng xa khơi
Nghe trong nhịp thở đất trời hồi sinh
Chim vui ríu rít chuyền cành
Cây đâm chồi mới lại xanh núi rừng
Làng quê khói bếp thơm lừng
Bát cơm ấm nghĩa tình chung đậm đà
Chiều nghiêng nắng rót tràn qua
Khói lam bảng lảng mái nhà bình yên
Bão tan mưa gió lại hiền
Tình quê nồng ấm vẹn nguyên tháng ngày
Xuân Lê
13. THƠ VÀ EM…
Hỏi em.
Thơ có tội gì?
Thế mà biền biệt em đi lấy chồng.
Bây giờ bờ vẫn bên sông
Con đê chiều vẫn những vòng lượn quen.
Tôi giương mục kỉnh bên đèn
Thơ ngồn ngộn trẻ, còn em thì già.
Quen môi, rợm tiếng chào bà
May, câu thơ nhắc, thế là: Chào em.
Nguyễn Thế Kiên
14. MỘT ÁNH SAO KHUÊ
Một mình chỉ một mình thôi
Chiều vơi đi giữa dòng đời bán mua
Lần hồi tầm tã gió mưa
Lại bần thần... tiếng chuông chùa gióng xa
Lặng thinh lục lại câu ca
Bới tìm điệu ví mặn mà nên thương
Khúc Kiều ngào ngạt nhụy hương
Nhớ ngày một nắng hai sương... ai nào?
Nhớ từng đắp đổi hanh hao
Một mình đêm với trăng sao khuyết gầy
Nào ai thinh lặng những ngày
Nào ai lạc giữa vơi đầy muôn mê
Mình ai giữa chốn đi về
Một mình với ánh sao khuê một mình...
Phạm Thùy Vinh
15. MỘT CHÚT THÔI
Giấu đời một chút nắng thu
Để đông vơi bớt tương tư cúc vàng
Giữ nguyên một chút cũ càng
Cốt căn nghĩa phố tình làng nặng sâu
Điểm tô một chút sắc màu
Bốn phương sánh bước, năm châu giao hoà
Xức thêm một chút đậm đà
Cho hương bản sắc bay xa bay gần
Nơi truyền thống, chỗ cách tân
Tương giao, tương ái, tương thân, tương đồng
Giữ gìn mỹ tục thuần phong
Dòng đời gạn đục khơi trong ngọn ngành
Kỷ nguyên số, kỷ nguyên xanh
Vươn tầm bằng chị, bằng anh, bằng người
Cố thêm một chút cho đời
Hồn thiêng sông núi rạng ngời tương lai.
Phạm Luyến
16. NHẮN GỬI
Gửi người còn nhớ đến tôi
Rằng tôi hiện vẫn là tôi thuở nào.
Đường dài vực thẳm non cao
Gió phang mưa xối quất vào thịt da
Dẫu còn bao nỗi xót xa
Đường tôi đã chọn vẫn là đi lên.
Ngã rồi lại dậy bao phen
Hỏng rồi làm lại đẹp hơn lần đầu
Đường dài truyền đến đời sau
Dẫu rằng có bạc mái đầu cũng cam.
Duy Sơn
17. TRÊN CÁNH ĐỒNG CÚC HỌA MI
Trắng ngần cúc nở ven sông
Hương thơm thoang thoảng chiều đông tôi về
Heo may dìu dặt triền đê
Nồng cay khói bếp làng quê ấm lòng
Nghiêng nghiêng vành nón trên đồng
Bay bay tà áo lụa hồng thân thương
Bồi hồi trong dạ vấn vương
Bóng cô gái nhỏ trên đường tôi qua
Chiều buông vạt nắng nhạt nhòa
Đôi tay thoăn thoắt hái hoa tháng mười
Làn môi em nở nụ cười
Làm say nghiêng ngả lòng người dửng dưng
Bước chân tôi bỗng ngập ngừng
Ngắm đồng hoa cúc nửa mừng nửa lo
Mừng vì trời định duyên tơ
Lại lo sợ lỡ chuyến đò sang sông...
Lê Việt Hùng
18. TIẾNG SÁO DIỀU
Cánh diều lơ lửng trên cao
Vi vu tiếng sáo bay vào Thành Đông
Bạch Đằng hồ nước mênh mông
Lắng nghe tiếng sáo mà lòng nhớ quê
Đã lâu, lâu lắm mới về
Làng tôi xưa vẫn bộn bề lo toan
Cuộc đời đã bớt gian nan
Hết ao rau muống, hết chan nước cà
Nhiều năm sống ở nơi xa
Tuổi cao tôi thấy quê nhà vẫn hơn
Hán Nga
19. VIẾT TRƯỚC ĐÀI GIỌT LỆ Ở LỆ CHI VIÊN
Con về thăm Lệ Chi Viên
Trời nghiêng mây kết thành viền khăn tang.
Trơ trơ một khối không tan
Ngàn sau còn giọt lệ oan tụ thành
Máu thì đỏ, sử thì xanh
Thương đau vẫn cứ chảy quanh nỗi người
Lam Sơn dấu tích còn tươi
Vẫn không cứu được nụ cười Côn Sơn
Thắp lên một nén oan hờn
Bình Ngô ngùn ngụt
cảo thơm
máu trào...
Minh quân chết tự khi nào
Cái gông oan nghiệt khoá vào trung quân
Triều đình một phút lỗi lầm
Non sông muôn thuở tím bầm
đau thương
Ngang trời...
gươm rạch một đường
Oan khiên ở cả bốn phương tụ vào
Huyết hoà lệ cuộc khai đao
Hoá thành khối ngọc nằm vào cõi thiêng
Quả tim của Lệ Chi viên
Phập phồng đập vỡ nỗi niềm thời gian...
Trần Kế Hoàn
20. TRỌNG THẦY
Từ thượng cổ đến chí kim
Thầy là kho báu cần tìm để khơi
Đức cao trọng vọng tuyệt vời
Lời ăn tiếng nói mọi nơi ôn hòa
Thầy gieo học vấn cho ta
Nhằm mong xã hội đang đà tiến lên
Xưa nay trong bậc thánh hiền
Mấy ai không học tự nhiên thành tài
Non sông hướng tới tương lai
Đều mong sĩ tử miệt mài sử kinh
Nhất vi sư, nhị cũng tình
Tôn sư trọng đạo mới tinh nhiều điều
Nguyễn Công Thỉnh
-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Tiệm của Bông minh họa sưu tầm từ internet.
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)












Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét