Thứ Sáu, 6 tháng 2, 2015

Thơ 0342: Trăng khuyết



TRĂNG KHUYẾT
              Bìm bịp kêu nước lớn anh ơi
                 Buôn bán không lời, chèo chống mỏi mê.
                                        (Ca dao)
 

Con về vớt sóng bềnh bồng
Tìm hình bóng mẹ qua sông mỗi chiều
Vai gầy quang gánh liêu xiêu
Mỏi mòn bìm bịp tiếng kêu não nùng.

Đớn đau trơ với bão bùng
Thương vầng trăng khuyết cao lưng lửng trời
Đơn thân lạnh nửa cuộc đời
Mong con thành đạt là lời mẹ đi…

Võng xưa vẫn lắc thầm thì

Vẳng trong năm tháng những gì mẹ ru
Con về khóc ướt chiều thu
Bướm tang đậu trắng mù u
Trắng buồn... 


2014 
(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Văn Học 2018)

Thanh Trắc Nguyễn Văn



-------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 595, ngày 10.3.2015
* Bài thơ đã đăng Tạp chí Giáo Dục Vả Thời Đại số 220, ngày 14.9.2015

+ Bài thơ đã in trong Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Văn Học 2018

Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet 

6 nhận xét :

Unknown nói...

bài thơ thật xúc động

Unknown nói...

Bài thơ hay quá.

Unknown nói...

Khi con về mẹ đã đi xa...

Unknown nói...

thơ rất cảm động

Lê Lý Lân nói...

Đời Mẹ vất vả giao lao
Nuôi con khôn lớn mong sao...thành nguời
Khổ đau ..Mẹ vẫn tươi cười
Dìu con từng bước đường đời con đi.

Lê Long nói...

thật cảm động