Thứ Ba, 19 tháng 6, 2018

Vài dòng cảm nhận về bài thơ Nghêu Ngao Ca



VÀI DÒNG CẢM NHẬN VỀ BÀI THƠ NGHÊU NGAO CA

Nhận được bản thảo tập thơ Nghêu Ngao Ca của Thanh Trắc Nguyễn Văn, tôi khá ngạc nhiên vì trước đó nửa năm tôi có hỏi anh chừng nào sẽ ra tập thơ mới nữa thì anh lắc đầu bảo không có kính phí! Nhưng hôm nay thì khác, anh tỏ ra rất hào hứng, phấn khởi với bản thảo tập thơ mới của mình; hỏi ra mới biết Thanh Trắc Nguyễn Văn vừa nhận được kinh phí hỗ trợ từ Hội Nhà Văn tp.HCM.





Nghêu Ngao Ca là tập thơ riêng thứ 7 của Thanh Trắc Nguyễn Văn, tập trung hầu hết các bài thơ đã đăng rải rác trên các báo và tạp chí trong và ngoài nước của anh trong những năm gần đây. Bài thơ Nghêu Ngao Ca là bài thơ chủ đề chính của tập thơ, anh viết tặng cho một người bạn bị bệnh ung thư nặng khi họ gặp nhau lần cuối tại quán cà phê Nghêu Ngao ở Tp.HCM.

Toàn bài thơ mang đậm một màu sắc liêu trai, ma mị:

"Nghêu ngao hát giữa nhân gian
Hỏi ai địa ngục, thiên đàng là đâu?
Tìm người trong chốn không nhau
Tháng năm nối lại toàn màu cô đơn."

Cái cảm giác ma mị mà Thanh Trắc Nguyễn Văn đem vào thơ, anh viết có lẽ vì cảm thương cho những ảo giác tạo ra bởi những đau đớn dai dẳng từ căn bệnh quái ác mà bạn anh đã không may mắc phải:

"Nghêu ngao rót rượu vào đêm
Trăng thu bỗng rụng xuống thềm ngả nghiêng
Kìa kìa môi thắm, mắt duyên
Tỉnh say chẳng biết là tiên hay mình?" 



Trong đám mây bồng bềnh vô thức ấy, nhân vật "ta" trong bài thơ bỗng lóe sáng, bỗng oai phong hẳn lên khi đối diện với Thần Chết. Đó cũng chính là đỉnh cao của sự lãng mạn trong toàn bài thơ, cũng là thần thái của những nhà thơ không khiếp sợ bất cứ cái gì dù gặp phải nhiều bất hạnh trong đời:

"Nghêu ngao ngồi trước bình minh
Câu thơ ném giữa tử sinh mà cười"

Hai câu thơ cuối của bài thơ theo tôi là hai câu thơ hay nhất vì có tính thời sự rất cao:

"Cuội xưa nói dối lên trời
Thương ta viết thật mãi đời trần gian..."



Những tên nói dối như Cuội thì được mau thăng quan tiến chức, được mau thành tiên thành thần, được mau đưa lên trời làm bạn với Hoa hậu Thiên đình Hằng Nga. Còn những nhà thơ "không chịu bẻ cong ngòi bút", không chịu khuất phục trước cường quyền và vàng bạc, chỉ biết "viết thật" thì mãi mãi bị đọa đày dưới trần gian.

Thật bất công nhưng đó cũng chính là niềm tự hào của các nhà thơ chân chính!


(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Hội Nhà Văn 2018)
 

Trần Huy Tùng  



----------------------------------------------------------------------------------------



NGHÊU NGAO CA

Nghêu ngao hát giữa nhân gian
Hỏi ai địa ngục, thiên đàng là đâu?
Tìm người trong chốn không nhau
Tháng năm nối lại toàn màu cô đơn.

Nghêu ngao gảy khúc nhạc hờn
Tiếng yêu, tiếng hận chập chờn gần xa
Đường đời lắm nẻo bôn ba
Cầm lên mảnh nhớ vẫn là bóng em!

Nghêu ngao rót rượu vào đêm
Trăng thu bỗng rụng xuống thềm ngả nghiêng
Kìa kìa môi thắm, mắt duyên
Tỉnh say chẳng biết là tiên hay mình?

Nghêu ngao ngồi trước bình minh
Câu thơ ném giữa tử sinh mà cười
Cuội xưa nói dối lên trời
Thương ta viết thật mãi đời trần gian…

2014

(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Hội Nhà Văn 2018)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




--------------------------------------------------------------
Ghi chú: Ảnh Hoa khôi Miền Trung 2016 Đoàn Hồng Trang (ảnh 6 và 7 - trang phục cổ trang) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

1 nhận xét :

kimthoaialy nói...

Một chút hồn thơ trong ảo ảnh
Nhưng mang đậm nét ẩn chứa sâu xa
Tôi không hiểu nhiều về những vần thơ
Nhưng sao lòng cứ lâng lâng như người trong cuộc
Nx: KimThoa Gia Lai TP Pleiku
0166 869 1549