Thứ Tư, 6 tháng 6, 2018
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Mùa xuân chín - Hàn Mặc Tử
MÙA XUÂN CHÍN - HÀN MẶC TỬ
Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang.
Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Bao cô thôn nữ hát trên đồi;
- Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi...
Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Hổn hển như lời của nước mây,
Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc,
Nghe ra ý vị và thơ ngây...
Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng:
- “Chị ấy, năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?”
“Mùa xuân chín” được rút ra từ trong thơ điên của Hàn Mặc Tử, đề mục Hương Thơm. Hoài Thanh nhận xét trong Thi nhân Việt Nam:“Ta bắt đầu bước vào một nơi ánh trăng, ánh nắng, tình yêu và cả người yêu đều như muốn biến ra hương khói”. Bài thơ từng được đưa vào giảng dạy trong chương trình SGK.
Ngay từ tiêu đề với từ "chín" để diễn tả mùa xuân cũng khiến ta trông đợi được bước vào cảnh xuân tươi đẹp không chỉ về thị giác, mà còn là thính giác và cả cảm giác này. Tình yêu dành cho thiên nhiên, cho sự sống của mùa xuân như quyện hòa vào tình yêu thương của con người, cho 'mùa xuân của tuổi trẻ'. Từ mùa xuân đến dáng xuân xanh của những thiếu nữ hồn nhiên yêu đời.
Cảnh thơ được vẽ, được thêu trên nền trời, như ẩn như hiện sống động trước mắt người đọc. Hàn Mặc Tử đã không tiếc bút lực cho những màu sắc xuất hiện xuyên suốt trong cả bài thơ: màu xanh tươi của cỏ và mùa xuân, màu vàng của nắng và mái lá, màu trắng của con sông dưới ánh mặt trời... cũng như những từ láy gợi thanh và gợi tả "vắt vẻo", "hổn hển", "thầm thĩ", "bâng khuâng"...
Tất nhiên, đã đọc Hàn Mặc Tử, ta không chỉ thấy có nắng vàng. Ông kết lại bức tranh rực rỡ kia bằng một suy ngẫm của kẻ bộ hành chợt lướt qua đời: cảnh xuân ấy liệu có còn mãi, trong số những điều tươi đẹp kia, sang năm còn có mấy người... Cảnh trắng toát của con sông nửa mơ nửa thực, là hồi ức mà cũng như ảo ảnh. Ta cảm nhận được cảm xúc nhớ làng da diết, cùng một nỗi bồi hồi khôn nguôi dành cho "người chị", "những kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi", và còn cho chính bản thân Hàn Mặc Tử...
(Hàn Mặc Tử) “...ca tụng cái xuân thơm tho tốt đẹp của đất trời, không phải là cái xuân tầm thường chán nản của hầu hết các thi nhân Đông phương xưa nay, mà là cái xuân mầu nhiệm, phương phi, nhưng chưa bao giờ ai từng thưởng thức” (Trần Thanh Mại)
(Góc Nhỏ Văn Thơ)
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Pham Tu và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Ban tron van nghe
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét