Thứ Tư, 1 tháng 7, 2020

Thơ Lục Bát tháng 7.2020 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Nữ sinh

1. ĐỢI CẢ TRONG MƠ

Tích xưa hóa đá chờ chồng
Em nay ra biển đợi trông cánh buồm
Mặc gió táp, mặc mưa tuôn
Lòng như muối sát, nỗi buồn cắt da

Mắt nhìn đăm đắm trùng xa
Biển khơi đảo nhỏ sóng òa bốn phương
Càng nhìn, càng nghĩ càng thương
Thương anh canh đảo gió sương tháng ngày

Mong  anh súng chắc trong tay
Đuổi quân hải tặc cướp ngày trộm đêm
Giữ cho tổ quốc bình yên
Dù cho xa cách thì em vẫn chờ

Đợi anh, đợi cả cả trong mơ
Vọng phu ngày ấy bây giờ là em.    

Nguyễn Quang Huỳnh


Thiếu nữ áo trắng núp sau màn


Thiếu nữ áo dài trắng

2. BIỂN ƠI  

Chiều nay trở lại quê nhà
Biển như không biển
Lòng ta bộn bề

Nhớ thời biển lắm đam mê
Thề nguyền son sắt... chẳng nề nắng mưa

Giữ đẹp như xửa xừa xưa
Nay thì nham nhở như chưa thề nguyền.

Biển giờ chỉ mải làm duyên
Đón đưa kẻ lắm bạc tiền.
Biển ơi.

Đào Kưu


Thiếu nữ áo dài trắng cầm dây trầu

3. ĐÔI NGẢ BÀN TAY

Tôi ngồi với ngọn gió đông
Đôi tay hứng đợi hương nồng ngày xưa
Nhớ khi tát nước be bờ
Giữa đồng lúa chín ngẩn ngơ với mùa

Bàn tay nhuốm váng ruộng chua
Cùng nhau vốc nước té đùa ánh trăng.
Bàn tay gieo gặt tháng năm
Tháng mười sao mọc đêm rằm đầy nong.
 
Lứa đôi e ấp chờ mong
Hạt gieo bén đất, búp đòng trổ bông
Bàn tay đôi ngả cầu vồng
Sau mưa nối nhịp mênh mông đôi bờ.
 
Vẫn bàn tay ấy bây giờ
Gõ trên máy tính làm thơ ngày ngày
Cuộc đời thoăn thoắt ngón tay
Một ô ánh sáng chở đầy buồn vui.

Dương Phượng Toại


Thiếu nữ áo dài trắng

4. THUYỀN CÂU CỬA BIỂN

Nhấp nhô cửa biển, thuyền câu
Xanh trong non nước biếc màu nắng thu.
Bồng bềnh theo sóng lắc lư
Mồi ngon cá mắc, vui như được quà.

Ngàn xưa tiên tổ ông cha
Cá tôm cửa biển tặng ta mỗi ngày.
Thủy triều từng giúp một tay:
Cọc đâm giặc đắm, dìm bày ngoại xâm...

Kéo nhanh dây cước đang cầm
Luôn tay gỡ cá... duyên thầm bội thu.
Yêu nghề… Đêm đến tương tư
Ngỡ đang cưỡi sóng... Lắc lư biển chiều!

Đào Đức Trang


Thiếu nữ nằm áo dài

5. NHỮNG NĂM THÁNG ẤY

Hong mùa lên cỏ xanh rêu
Buồn giăng nghiêng vạt nắng chiều Hạ phai
Gió buông hương tóc mây dài
Cánh hồng phượng vỹ em cài bâng khuâng

Nghe sầu phiến lá ve ngân
Giọt buồn man mác bao lần biệt ly
Trăng vơi nuối mộng xuân thì
Mực xanh lưu bút khắc ghi tuổi hồng

Mưa mùa Hạ tím mênh mông
Ướt mềm ký ức…hoài mong một thời
Gió đùa cánh phượng lả lơi
Những năm tháng ấy…còn chơi vơi lòng.

Nhật Quang


Thiếu nữ áo dài, xe đạp, khăn tím

6. TỰ SOI MÌNH

Ta đi trên phố chiều nay
Nghe trong sâu thẳm những ngày xa xanh
Thời gian trôi thật là nhanh
Những gì còn, mất đã thành núi sông

Ta đi về phía hư không
Bình yên đâu phải bão giông hết rồi
Trách gì em bước qua tôi
Như qua một chiếc lá rơi bên đường

Đợi mong chi một lời thương
Thôi về mình tự làm gương soi mình.

Phạm Ngọc Lại


Thiếu nữ áo dài vàng

7. RƯỢU UỐNG MỘT MÌNH

Ta nâng chén ở ngang mày
Ngửa mặt lên dốc cạn rót ngày vào đêm.
Thêm này nữa đá phải mềm
Lôm rôm vó ngựa qua thềm lá rơi.

Chén này ăn vã cả trời
Để quên tất cả cõi đời bạc đen.
Chén này vái lạy Tổ tiên
Rưng rưng khóc nhớ bạn hiền rừng sâu!

Chén này nhấn nhá thật lâu
Sương rơi hay tóc trắng đầu của ta?
Chén này uống với quỷ ma
Ngày xưa một thuở cũng là sinh linh.

Chén này ngồi với bóng mình
Cũng nhâm nhi uống như rình rập ai
Chén này nhắm tháng năm dài
Muốn giơ tay hái một vài ngôi sao.

Chén này bỗng hát nghêu ngao
Câu Ca dao mẹ ngọt ngào khúc ru.
Chén này dốc cạn mùa Thu
Se se hơi lạnh thấm từ heo may.

Chén nào ta ngả nghiêng say
Vịn vào trái đất ngừng quay mấy vòng?
Chén nào ta lội xuống sông
Mò trăng đáy nước mà không biết chìm...?

Quang Tuyến


Thiếu nữ nằm áo dài trắng

8. SAO EM CHẲNG NÓI?

Sao em nỡ ngoảnh mặt đi?
Quay lưng mà chẳng nói gì với anh
Cuộc tình dù rất mong manh
Vẫn tin hạnh phúc sẽ dành cho nhau...

Sao em chẳng ngó lại sau?
Giấu nụ cười để nỗi đau một mình
Trời cho em đẹp em xinh
Đừng kênh kiêu quá vô tình lặng im

Sao em không hỏi trái tim?
Rằng ai xa lạ đừng tìm làm chi
Có duyên chẳng phải lo gì
Vô duyên giáp mặt có vì nhau đâu...

Sao em chẳng nói một câu?

Đặng Vương Hưng


Thiếu nữ nằm áo dài trắng

9. EM VỀ VỚI BIỂN

Em về với biển chiều nay
Nắng nghiêng nghiêng nắng biển lay thức bờ
Sóng lăn lăn mãi hững hờ
Tim hồi hộp đập... giả vờ không yêu

Mắt ai đắm đuối nhìn theo
Để ai bối rối trăm chiều ruột gan
Biển xanh... xanh đến mênh mang
Em yêu... yêu đến xốn xang cõi lòng

Sáng chờ... chiều đợi... tối mong
Biển xanh vỗ nhẹ bờ cong cát vàng
Bờ yêu biển đến vô vàn
Biển ơi !... Sóng cứ nhẹ nhàng hôn em!

Trần Thị Thu Hà


Thiếu nữ áo dài cầm ô ngồi nhặt lá

10. TÔI VỀ

Tôi về yêu lại rạ rơm
Ngày mùa hối hả nồng thơm xóm làng
Mừng vui nhìn hạt thóc vàng
Bà con hôm sớm sẩy sàng nắng mưa

Tôi về nghe tiếng ru trưa
À ơi tiếng mẹ gió đưa thuở nào
Tôi về tìm lại từ lâu
Một thời đánh khẳng chăn trâu thả diều

Nhớ nhung còn biết bao điều
Yêu thương hò hẹn sớm chiều có nhau
Xưa rồi người ạ còn đâu
Tháng ngày rong ruổi dãi dầu nắng mưa

Tôi về tìm lại người xưa
Một thời để nhớ thẫn thờ người ơi

Lê Đình San


Thiếu nữ áo dài trắng



-----------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :