Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2018

Thơ hay mỗi ngày (19)

Thiếu nữ ngồi áo trắng, vườn hoa

1. MẸ VÀ LỤC BÁT

Lục bát à, lục bát ơi
Giờ còn vương vấn tao nôi mẹ hiền?
Còn thương ngày nắng bỏng liềm     
Mà tình mẹ tỏa mát mềm câu ca:
- Con ơi yên giấc lòng bà
Gặt xong đồng Trộp* mẹ cha sẽ về!
Còn thương mùa cóng chân đê
Tơi che gió bấc, câu vè mẹ ru:
- À ơi... gánh nặng, đường hư
Vú bà con cứ ngậm bù, đợi nghe!

Dẫu khi duyên phận éo le
Một thân mẹ với trăm bề gian lao
Vẫn hồn lục bát dạt dào
Câu trầm câu bổng ru bao nỗi niềm
Mẹ ru cho rụng ưu phiền  
Mẹ ru tròn lại trăng liềm - lúc vui!

Lục bát à, lục bát ơi
Giờ còn vương vấn tao nôi mẹ hiền?
Mười năm mẹ lạc cõi tiên
Mười năm ta vẫn hằng đêm buốt lòng!

(Báo DakLak)

Đặng Bá Tiến

(*): Trộp - Tên cánh đồng ở quê tác giả.


Thiếu nữ ngồi y phục cổ trang


Tay cầm bông cỏ may

2. CHA DẠY CON

Cha dạy con
Không được chặt cây trong rừng
Không được phát rẫy làm nương trong rừng
Làm nhà không được chặt cây
Chặt một cây phải trồng bảy cây

Cha dạy con
Không được chặt cây con
Chặt cây con như chặt cổng buôn làng
Như chặt bến nước
Chặt chiêng
Chặt ché,
Chặt gùi,
Chặt sắc màu thổ cẩm

Cha dạy con
Không mang lửa vào rừng
Rừng sáng lửa, nhà dài tăm tối
Rừng sáng lửa, hạn hán kéo dài
Cái nước trong bầu không có
Cái bụng không no
Cái chòi trên rẫy bay về trời
Làm sao con còn nghe hát Ay rei
Làm sao con ngồi nghe kể khan trong gian khách

Cha dạy con
Rừng là nguồn sống
Là tài sản của tổ tiên, ông bà
Nơi đó, con thú trú ngụ
Nơi thần linh tìm về
Nơi con gặp cha mùa ăn năm uống tháng

Cha dạy con
Nuôi sống rừng như nuôi bản thân mình
Như vẽ ra bức tranh bằng luật tục làng buôn.

(Báo DakLak)

Bùi Minh Vũ


Thiếu nữ cởi áo tắm biển

3. CUỐI MÙA HEO MAY

Em về, giọt nắng vàng se
heo may luống tuổi cặp kè gió đông

chợt nghe mùa dậy bâng khuâng
vờ như ngọn nến... ngại ngùng thắp lên!

nhen trong nỗi nhớ rất hiền
câu thơ đa cảm ngồi bên dịu dàng

ru mùa một khúc miên man
ru em một chút mơ màng mộng xanh

mùa còn bịn rịn áo khăn
em còn bỏ ngỏ tuổi mênh mông tình…

tôi về, ngồi tựa bóng mình
lặng nghe chiều thả tím triền heo may!

(Báo DakLak)

Ngô Thế Lâm


Thiếu nữ ngồi áo dài tím

4. MỘT CHIỀU MÙA ĐÔNG

Lặng nghe ngày gió thổi
Trên tháng năm thầm thì
Cánh chuồn xưa ngơ ngác
Tuổi thơ về nơi đâu?

Mùa gió đông lặng lẽ
Tiếng gà trưa mơ màng
Dáng mẹ gầy trước ngõ
Quang gánh về mênh mông.

Dòng sông quê lơ đễnh
Cánh lục bình êm trôi
Võng nhà ai kẽo kẹt
Lời ru chiều thênh thang.

Ngọn gió đồng chạm khẽ
Trên môi mắt người xưa
Ký ức miền xa thẳm
Giọt nhớ ngày trong veo.

Mùa đông về vội vã
Trên tay người bâng khuâng
Cánh hoa chiều nở muộn
Đi qua những lặng thầm…

(Báo DakLak)

Huỳnh Thị Mộng Tuyền


Thiếu nữ áo dài đen nón lá

5. PHÍA ẤY HOA VÀNG

Khi mùa đông nghiêng về em
Tôi thả nỗi buồn xuống cỏ
Những mầm cỏ đương xanh

Xin em một lần thứ lỗi
Những cuộn gió lăn lóc qua trái tim này
Và mùa thu rối bời như chỉ khô

Em có nghe. Những hạt đông âm ỉ lạnh phía bờ tay vắng
Tôi không thể ôm em
Tôi không thể hôn em

Tôi biết dòng nước mắt em nóng
Những khối lửa lặng yên
Âm ỉ một điều giấu kín

Từ những mùa đông trước
Cháy lên đôi mắt buồn
Tôi ở đây nhớ em

Nghe những hạt nắng vỡ
Phía ấy.
Con phố vàng như mùa hoa ngày xưa!

(Báo DakLak)

Huỳnh Thị Quỳnh Nga


Thiếu nữ ngồi áo bà ba trắng, khăn rằn

6. HOÀI NIỆM GIÁNG SINH

Những con đường huyễn hoặc trắng tinh khôi
Ta dỗ mình lạc vào đông mộng mị
Ngôi nhà gỗ giấu bao điều ấm áp
Quả chuông tròn giăng mắc dưới thông xanh

Ta giữ riêng mình lấp lánh khúc đông ca
Thuở bên người đêm Giáng sinh nồng ấm
Tay trong tay giữa phố phường buốt lạnh
Ngỡ trong tim thiên sứ đã quay về

Thôi dỗ mình lạc vào giấc miên du
Đông rất thật, đêm trở mình khe khẽ
Chuông giáo đường vọng âm xa lặng lẽ
Nhớ riêng ai.... Khúc hát thánh ca buồn...

(Báo DakLak)

Tịnh Bình


Thiếu nữ áo tứ thân nón quai thao

7. MẮT NHỚ

Gió chao chùm nắng trên cây
em nghe như tiếng của ngày xưa rơi
Không nhau, đã lỡ bước rồi
sáng nay ngồi tiếc mùa trôi bẽ bàng
Cà phê, quán vắng, lang thang
thương đôi mắt nhớ khép làn mi mây
Em cầm mùa lỡ trên tay
thầm đong đếm lại những ngày còn xuân
Hình như buồn gọi mấy lần
giọt đời sóng sánh ta dần cạn vơi...

(Báo Dak Lak)

Phúc Đinh


Thiếu nữ ngồi bậc thang áo dài trắng

8. ĐÊM CỔ TÍCH

Giọt buồn lung linh đáy cốc
Nghiêng trăng ly rượu vơi đầy
Hồn thơ ai lạc vào đây
Ðể lại ngàn đêm cổ tích

(Báo Dak Lak)

Liên Nguyễn


Thiếu nữ áo dài tím ôm hoa

9. VỀ LẠI NHÀ XƯA

Sỏi đá đường đời xô con đi mãi
Bồi hồi về lại nhà xưa
Tìm cha, tìm mẹ, tìm thơ dại
Xa vắng, ngậm ngùi, đẫm gió mưa!

(Báo Dak Lak)

Trần Phố


Thiếu nữ áo dài tím

10. TƯƠNG TƯ NON NGÀN

Ta phải lòng phía đồng cỏ xanh thơm
Màu lúa chín tỏa nồng nàn hương nắng
Bãi bồi khi xưa tương tư câu ví dặm
Cho tim ta quay quắt những nẻo về
 
Bến đò chiều tạc hình bóng chân quê
Đã mù khơi tựa hình hài ngọn gió
Mùa hoa cau lụi tàn phơi kín ngõ
Chơi vơi ta ru nỗi nhớ tang bồng
 
Màu lục bình nhuộm tím cả đời sông
Trôi về đâu áng phù sa nông nổi
Nương dâu xanh níu hồn ta về cội
Bình minh xưa còn đọng phía chân trời?
 
Tiếng sáo diều vẫn giục giã khôn nguôi
Ngọn gió Bấc khẽ khàng bên khung cửa
Gian nhà xưa giờ chẳng còn ai nữa
Để gọi ta thảng thốt mỗi sớm chiều...
 
Ta níu lại một góc những nông sâu
Nuôi ta lớn những năm khờ tháng dại
Mưa rả rích một chiều quay trở lại
Thoáng quê xưa mù khuất giữa non ngàn...

(Báo Dak Lak)

Đức Trí


Thiếu nữ áo dài tím

11. CÒN LẠI CHÚT QUÊ

Cúc tần còn một dậu thưa
Cha ta còn dở đường bừa đồng xa
Chân rơm thao thức tiếng gà
Cơi trầu miếng vỏ của bà xa xưa

Gốc cau chum nước chờ mưa
Bữa chiều vẫn nếp cà dưa mặn mà
Ta đi mấy nẻo đường xa
Nhớ bông súng tím ao nhà người dưng

Nhà quê mặn muối cay gừng
Một mai bỏ phố ngập ngừng ngõ quê
Ráng chiều đổ xuống chân đê
Sáo diều vi vút lối về chênh chao

Nắng mưa gốc vối bờ ao
Cho ta bát nước ngọt ngào vị quê.

(Báo Dak Lak)

Nguyễn Quỳnh Anh


Thiếu nữ áo yếm nâu che mắt búp sen

--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :