Thứ Hai, 2 tháng 11, 2020

Thơ bạn thơ Tây Sơn

Thiếu nữ áo dài trắng, hoa bằng lăng

CỐ MÀ QUÊN
     (cảm nhận bài Ru Em Vào Xuân của Thanh Trắc Nguyễn Văn)
Khát thèm một khúc em ca
Để còn thương nhớ còn là của nhau
Vuốt ve vơi bớt u sầu
Êm đềm ngăn giọt lệ đau lưng tròng

Lâu rồi khắc khoải trông mong
Trách ai không hiểu nỗi lòng tri âm
Bao năm trót đã ngấm ngầm
Cung đàn tiếng hát nhập tâm khó rời

Giao thừa hy vọng xa xôi
Mân mê điện thoại rối bời tâm tư
Đôi môi tắt hẳn nụ cười
Im lìm canh vắng đơn côi bẽ bàng

Một mình tin tưởng Xuân sang
Thèm nghe một khúc nhạc vàng dịu êm
Lả lơi Tết đến bên thềm
Mỗi ngày càng đợi càng thêm chán chường

Mỏi mòn cam chịu đành buông
Tình yêu đã chết cội nguồn cạn khô
Con tim trót đã dại khờ
Lỡ làng lãnh cảm chai trơ úa nhàu

Mặc đời đưa đẩy về đâu
Niêm phong chôn chặt nỗi sầu thiên thu
Bao lâu trong kiếp con người
Bao ngày tháng để quên lời ca em

Tây Sơn


Thiếu nữ áo dài trắng, hoa bằng lăng


Thiếu nữ áo dài trắng, hoa bằng lăng

RU EM VÀO XUÂN
                (viết tặng Nhạc sĩ Nguyễn Tuấn Khanh)
Ru em một khúc ghi ta
Trăm năm để biết đúng là có nhau
Soi gương bạc trắng mái đầu
Tựa vai sao vẫn nghẹn ngào lời yêu?

Ru em nhạc khúc ban chiều
Nắng lãng đãng tắt, đêm phiêu diêu về
Ngủ đi thuyền thả bến mê
Ngược tìm suối mộng câu thề xa xưa.

Ru em tình khúc bốn mùa
Đàn reo réo rắt, gió lùa bàn tay
Cầm lên thoảng chút hương bay
Hoa hồng lại nở hẹn ngày hợp hôn.

Ru em đêm khúc tình nồng
Nhạc rơi lúng liếng giữa dòng cô đơn
Xa nhau nước mắt vuông tròn
Tháng năm chai sạn vẫn còn thơ ngây.

Ru em nửa khúc tỉnh say
Nửa ngây ngất
Nửa đắng cay ngọt bùi
Tấu lên từng khúc nhạc vui
Nửa dây trầm bổng tiếng cười chông chênh.

Ru em
Đêm đã tàn đêm
Mai vàng lấp lánh bên thềm...
Nắng xuân!

2014
(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Văn Học 2018)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài trắng, hoa bằng lăng

--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :