Thứ Hai, 8 tháng 3, 2021
Thơ Lục Bát tháng 2.2021 P5 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. ĐẮM TÌNH
Anh giờ đã ngoại lục tuần
Em vừa đến độ hồi xuân căng tràn
Gió đùa xô chiếc thuyền nan
Giang hồ lỡ chuyến dở dang khát thèm
Gió về bát ngát trăng lên
Lá hoa rụng xuống bên thềm ngát hương
Để chi ngày thẳm đêm trường
Đã là thương rất là thương nhau rồi
Bao nhiêu xao xao xuyến bồi hồi
Giấc mơ hoang dại núi đồi thần tiên
Hòa vào cây cỏ thiên nhiên
Giang hồ ôm lấy thuyền quyên siết ghì
Nào ta cùng dắt nhau đi
Dìu nhau lạc cõi mê li cuối trời
Con thuyền trên sóng chơi vơi
Với trăng cùng gió lả lơi đắm tình!
Đồng Kế
2. TƠ LÒNG...
Em đừng bỏ nắng bơ vơ
Bỏ trăng lệch bóng, bỏ tơ rối bời
Bỏ ngày xuân dở cuộc chơi
Bỏ anh phiêu lãng, nhặt lời vu vơ...
Em đừng bỏ chết câu thơ
Bỏ chua "trái cấm", bỏ ngơ ngẩn lòng...
Cởi tình ra đếm, ra đong
Đâu lời chân thật, đâu vòng trăng hoa...
Bàn tay khép lại, mở ra
Đã nghe giọt giọt sương là tà bay
Thấy trăng mọc giữa ban ngày
Thấy thuyền trôi giữa ngọn cây ngô đồng...
Mới hay còn chút tơ lòng
Vẫn dăng mắc, vẫn thầm mong đợi người.
Vàng son vứt bỏ một thời...
Cỏ non trải chiếu, ta ngồi đón em...
Huy Trụ
3. TÌNH KHÚC THÁNG GIÊNG
Tháng Giêng hoa mận trắng đồi
Cành đào nhú quả đọng lời ru xuân
Hoa xoan tím ngắt mé sân
Hoa mai xòe cánh phong trần cả năm
Én nghiêng cũng tự thân tằm
Trú mưa tránh rét vẫn lăm nhớ mùa
Thương người qua sớm qua trưa
Hoa hồng đỏ rực vẫn chưa định tuần
La đà chạm phải cành xuân
Hoa hồng thắm đỏ tưởng nhầm môi em
Tháng Giêng tình khúc ai đem
Nhớ nhung dồn lại êm đềm cả năm
Người về chân bước xăm xăm
Người mong ôm bóng trăng rằm mát trong
Tháng Giêng tình nhóm lửa lòng
Tiếng thơ chật cửa long đong dỗi dằn
Hội Lim trao gửi tấm khăn
Áo the khăn xếp ướt đầm lệ duyên
Nắm tay cùng bước xuống thuyền
Dong buồm ngồi tựa tới miền tương tư
Trăm năm chỉ biết bây giờ
Nghe câu quan họ mà mơ suốt đời
Tháng Giêng xuân thắm muôn nơi
Cho nhau tần tảo lứa đôi hẹn hò
Trọn đời mai mối tình thơ
Gửi trang facebook đợi chờ tháng Hai.
Nguyễn Sỹ Huy
4. TỪ KHI NÀNG LẤY CHỒNG XA
Từ khi nàng lấy chồng xa
Hình như ngày bỗng dài ra mấy lần?
Sáng không nghe tiếng bước chân
Chiều về lẻ bóng khuyết dần hoàng hôn
Đêm ai mơ giấc cô đơn
Tiếng gà gáy có lâu hơn quê nhà?
Từ khi nàng lấy chồng xa
Niêu cơm mau nguội, quả cà chóng thâm
Canh cua cứ thiếu sấu dầm
Muối vừng giã nát vẫn nhầm ớt cay
Chum tương múc mãi còn đầy
Muốn ăn bánh đúc lại bày bánh đa…
Từ khi nàng lấy chồng xa...
Đặng Vương Hưng
5. BAO GIỜ CHO ĐẾN NGÀY THƠ
Câu thơ em rút ruột tằm
Đụng chiều gió bấc, buốt đằm tháng giêng
Biết là chỉ chút lòng riêng
Mà sao hồn vía chung chiêng thế này!
Bởi đâu gió lạc mưa bay
Hồng nhan chi lắm đắng cay cuộc người?
Câu thơ ai thả lên trời
Dứt dây là trọn một đời chông chênh.
Nỗi niềm chạm cõi mông mênh
Mong sao hóa giải nổi nênh muộn phiền
Đất trời mưa nắng triền miên
Mai sau ai biết tình duyên có chờ?
Bao giờ cho đến ngày thơ...?
Đinh Thường
6. ĐI TÌM
Đi tìm sơn nữ thấy đâu
Chỉ xanh ngăn ngắt một màu cài then
Bởi vì chưa hẹn đã lên
Chứ đâu dám trách rằng em hững hờ
Dùng Dình mây núi ngẩn ngơ
Tiếc công chín đợi mười chờ tin nhau
Giờ tìm sơn nữ nơi đâu
Then cài lạc lối rừng sâu khó về...
Phạm Ngọc Khánh
7. THÁNG HAI GẶP GỠ BẠN THƠ
Đem thơ làm bạn thi nhân
Bốn phương xin hẹn một lần gặp nhau
Dù xa cũng ước mai nào
Mỗi ngày lục bát gởi trao thâm tình
"Cổng làng" *còn nét lung linh
Thi ca ẩn hiện với mình với em
Nét xưa hoài cổ mái đền
Ta thương cây gạo mọc bên lối về
Trâu nằm gặm cỏ chân đê
Cánh cò thâm thấp bốn bề rạ rơm
Mong sao tre trúc thổi hồn
Mà yêu bóng mẹ đầu thôn ra vào
Cổng làng từa tựa thương nhau
Xin đừng quên lãng phai màu tháng năm
Nỗi niềm cây gạo buồn chăng ?
Còn đây dấu tích thăng trầm quê ơi !
Phương Liên
8. MẸ TÔI
Chiều nay trên bến Hoá Giang
Hoàng hôn buông tím những làn sóng xô
Rì rầm lúa gọi đôi bờ
Như lời của mẹ ngày xưa vọng về
Thân cò dầu dãi triền đê
Vai gầy gánh nặng chợ quê quá đò
Những ngày nắng rát mưa to
Mẹ tôi vẫn phải lần mò sang sông
Bán mua kiếm nhặt từng đồng
Nuôi con gánh vác thay chồng sớm khuya
Mặn mòi mảnh đất của quê
In hình bóng mẹ đi về còn đây
Chiều nay cũng bến sông này
Tôi ngồi nhặt lại những ngày đã xa
Mênh mang dòng nước là đà
Con đò vẫn đợi người qua ngày nào.
Nguyễn Thị Mai Lan
9. À ƠI - LỜI RU
À ơi cái Ngủ nỉ non
Mai sau khôn lớn có còn nhớ không
Một đời mẹ nó long đong
Gánh gồng tất cả đục trong đôi bờ
À ơi cái Ngủ đợi chờ
Cha con vì nước bây giờ mãi xa
À ơi cái Ngủ bú bà
Mai sau khôn lớn nhớ mà thảo thơm
À ơi cái Ngủ giận hờn
Lời ru của mẹ xé mòn thời gian
Lời ru có gió đại ngàn
Có người lữ khách quá giang lụy đò
À ơi cái Ngủ nằm mơ
Câu thơ còn nợ ướt mờ lời ru
À ơi xin chút - ngủ bù
Chờ ngày cái Ngủ lại ru mẹ mình
Đỗ Quang Đạt
10. TÌNH YÊU DẠI KHỜ
Tình yêu có tự bao giờ
Trái tim như thể dại khờ...hoàng hôn
Mây chiều giăng kín triền non
Vào ngơ ra ngẩn bồn chồn nhớ xa...
Vườn đêm rắc ánh trăng ngà
Mơ màng đâu đó lời hoa thì thầm
Bồn chồn hình bóng xa xăm
Sắc hương nhung nhớ lạc vần câu thơ
Chẳng hay yêu tự bao giờ
Tình xưa chợt nhớ ngẩn ngơ bến chiều
Xa vời ngọn gió phiêu diêu
Vấn vương khao khát dáng kiều đêm mơ
Trái tim yêu tự bao giờ
Bỗng dưng cứ nhớ dại khờ… lạ thay!?
Phạm Văn Tự
11. NGÃ NĂM
Bây giờ người đã xa xăm
Hoa dâu ngày cũ tơ tằm hôm nay
Lụa vàng bén gió heo may
Ngã Năm ngần ngại cơn say hôm nào.
Vòng xe xiêu vẹo trăng sao
Một tôi một phố lối vào mênh mông
Lá rơi phương ấy mùa đông
Vầng trăng tháng chạp chong chong ngõ nhà
Bây giờ cơn gió thoảng qua
Lời thơ lấm tấm rụng hoa góc trời
Lửa buồn cất rượu làm vui
Gặp con phố lạ say rồi như quen
Vuông mây ẩn hiện ngôi đền
Có dòng thác đổ trắng thềm tương tư
Ai về bật nắng vàng thư
Để tôi đứng với mùa thu khung hình
Giữa gào thét giữa lặng thinh
Tần ngần trở gót một mình Ngã Năm
Bây giờ tưởng đã xa xăm
Chiều nay tà lụa tơ tằm hóa trăng...
Trần Thị Bảo Thư
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét