Thứ Sáu, 26 tháng 1, 2024

Thơ Lục Bát tháng 1.2024 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Photo by Truong Hoai Bac


31. CHIỀU XUÂN

Em về chiều nắng xuân phơi
Mây nghiêng vờ ngủ bóng trời sa mưa
Ngang thềm nhặt cỏ vườn xưa
Lá ngoan ôm giọt sương thừa đợi trăng

Lại ngồi gọt phiến tình câm
Có đôi cánh nhạn lặng thầm gọi tên
Qua miền cổ tích lãng quên
Sóng chiều gió hát chông chênh thuyền về

Ta nhàu nốt chạm bùa mê
Nửa canh thay giấc bước lên cửa trời
Chợt màn đêm lặn sao rơi
Một đài thiên cổ chơi vơi đỉnh sầu.

Lệ Hồng


Photo by Truong Hoai Bac



Photo by Truong Hoai Bac


32. NGƯỜi Ơi!

Người ơi! Khi nắng thu về
Vàng trong sắc lá, vàng mê mải vàng
Người ơi! Khi chớm đông sang
Ngoài hiên từng chiếc lá bàng rơi rơi

Người ơi! Xuân đã đến rồi
Vỏ già lách tách nhú chồi non tơ
Phượng hồng cháy đỏ trang thơ
Người ơi! Mới sáng tinh mơ đã hè

Muôn loài chợt tỉnh cơn mê
Con tàu chở khách xuôi về cuối ga.

Trần Tích Thiện


Photo by Truong Hoai Bac

Photo by Truong Hoai Bac


33. NGÀY XUÂN VỀ THĂM VĂN MIẾU

Về Hà Nội buổi đầu xuân
Vào thăm Văn Miếu, bước chân bồi hồi
Đắm mình trong khoảng đất trời
Sáng nền giáo học tự thời xa xưa

"Hiền tài - nguyên khí quốc gia"
Nghe lời giáo huấn, ông cha răn mình
Nơi đây cửa Khổng sân Trình
Rèn người tài đức, hiền minh nước nhà

Gần nghìn năm đã trôi qua*
Lưu danh Văn Miếu tinh hoa trường tồn
Trải bao mưa dập gió dồn
Hàng bia tiến sĩ chưa mòn dấu thiêng

Tiền nhân xây móng đắp nền
Cháu con lớp lớp tô thiên sử vàng
Tôn vinh văn hóa Việt Nam
Hàng năm mở hội Thơ rằm nguyên tiêu

Hòa chung tiếng nói tình yêu
Bốn phương du khách dập dìu viếng thăm...

Nguyễn Đức Tùy


Photo by Truong Hoai Bac

Photo by Truong Hoai Bac


34. RẬP RÌNH BƯỚM HOA

Xuân đang dần đến mỗi ngày
Đầy trời én liệng bướm bay la đà
Ngoài vườn thơm ngát hương hoa
Rộn lên khắp những miền xa nẻo gần

Gió nhè nhẹ gió thanh tân
Còn hơi đôi chút ngại ngần bước ai
Mơ khuê các mộng trang đài
Xóm trong thầm nhớ xóm ngoài ngẩn ngơ

Mây bay dưới núi thẫn thờ
Bao nhiêu là những ý thơ dâng trào
Nỗi lòng bỗng mấy xôn xao
Bổng trầm thi tứ dạt dào đắm say

Má nàng ửng đỏ hây hây
Lòng anh chan chứa những ngây ngất tình
Nụ đào chúm chím tươi xinh
Gái trai hớn hở rập rình bướm hoa!

Đồng Kế


Photo by Truong Hoai Bac

Photo by Truong Hoai Bac


35. NHỚ THƯƠNG ƠI!

Làm sao hết nhớ thương đây
Người dưng ơi! Nhớ hao gầy ngày xuân
Bên nhau mới chỉ một lần
Mà xa nhớ chẳng một phần vợi đi

Yêu mà chi! nhớ mà chi!
Để ngàn sau mãi tạc ghi bóng người
Người xa ta một khoảng trời
Nhớ thương! Thương nhớ đầy vơi giọt sầu

Dù ta không thuộc về nhau
Đỏ tươi thắm mãi quả cau lá trầu
Mốt mai trời cho gặp nhau
Đời vui lấp lánh giọt màu yêu thương!

Trần Trọng Giá


Photo by Truong Hoai Bac

Photo by Truong Hoai Bac


36.  GỌI VÌ SAO XA

Tôi về chợ huyện đầu xuân
Mưa Phùn phủ bụi khi gần khi xa
Đông vui chợ của muôn nhà
Người mua kẻ bán vào ra rộn ràng

Xuân về trời đất Khang trang
Bước đi vào chợ tìm Nàng Thơ xưa
Bụi mờ sương phủ song thưa
Nàng Thơ duyên dáng như vừa qua đây

Cành đào còn ấm hơi tay
Mắt huyền như đã vương đầy lối đi
Vẫn nghe có tiếng thầm thì
Hồn thơ lấp lánh gọi vì sao xa

Đất trời hồng, tím  sắc hoa
Những vòng én liệng như là cuộc chơi
Nàng Thơ như nói bao lơi
Để cho tràn nhập một trời là xuân

Vương Bảo


Photo by Truong Hoai Bac

Photo by Truong Hoai Bac


37. NGÀY SINH CỦA CHỊ

Mẹ đâu tính được ngày sinh
Gặp đêm bão lũ năm Thìn - chị ơi!
Người ta phúc ấm chào đời
Ngày khai hoa chị trắng trời mưa tuôn.

Đất tròn đời chị chẳng vuông
Số đâu bỉ cực khổ buồn riêng mang
Cũng nền nã cũng đài trang
Tuổi Rồng sao chị chẳng sang kiếp rồng?

Chị em khăn áo theo chồng
Nón thô theo chị ra đồng mò cua
Nón không che nổi gió lùa
Cút côi ướt cả cơn mưa cuối ngày.

Gừng cay mà ớt chẳng cay
Đắng lòng tình phụ vắt vai tình đời
Cua đồng gởi cháu ăn chơi
Chị mang giỏ ướt hong phơi phận mình.

Lỗi đâu bởi tại ngày sinh
Chị ơi mang cái hận tình đốt bay
Tàn tro còn ấm mầm cây
Để lòng chị ấm qua ngày bão giông...

Bao giờ chị định sang sông…

Ngô Phú Thiện


Photo by Wild Wolf

Photo by Wild Wolf


38. GỌI VÌ SAO XA

Tôi về chợ huyện đầu xuân
Mưa phùn phủ bụi khi gần khi xa
Đông vui chợ của muôn nhà
Người mua kẻ bán vào ra rộn ràng

Xuân về trời đất Khang trang
Bước đi vào chợ tìm Nàng Thơ xưa
Bụi mờ sương phủ song thưa
Nàng Thơ duyên dáng như vừa qua đây

Cành đào còn ấm hơi tay
Mắt huyền như đã vương đầy lối đi
Vẫn nghe có tiếng thầm thì
Hồn thơ lấp lánh gọi vì sao xa

Đất trời hồng, tím  sắc hoa
Những vòng én liệng như là cuộc chơi
Nàng Thơ như nói bao lơi
Để cho tràn nhập một trời là xuân

Vương Bảo


Photo by Wild Wolf

Photo by Wild Wolf


39. LẦN NÀY GIỖ MẸ Ở QUÊ

Về quê giỗ mẹ lần này
Bao năm hương vẫn cứ gầy que tăm
Ra thăm nơi mẹ đang nằm
Khói nhang võng xuống đăm đăm con nhìn

Xa quê việc bận trăm nghìn
Nhớ ngày giỗ mẹ, vẫn tin mẹ về
Phố phường đi lại, nhiêu khê
Thương con mẹ chắc vẫn về cùng con

Trước ban nhắc bận roi đòn
Mà đau mẹ khóc xót mòn ruột gan
Biết thương, mẹ đã Niết Bàn
“Nước mắt chảy xuôi” cứ tràn trong con

Thì thầm với nấm đất tròn
Cầu cho siêu thoát linh hồn mẹ ơi !

Trịnh Đình Bích


Photo by Wild Wolf

Photo by Wild Wolf


40. MẸ CHỜ ĐÓN TẾT Ở QUÊ

Mẹ chờ đón tết, đợi xuân
Cháu con lại được quây quần ở quê
Mong sao ngắn bước đi về
Xóm làng vào vụ, bộn bề mùa ươm
 
Chay ơi, bưởi hỡi có buồn?
Cha đi để lại trống trơn cửa nhà...
Vẹt mòn lối cũ, mà xa
Mẹ mong giỗ chạp, tuổi già thảnh thơi
 
Đêm 30 lửa than cời
Bánh chưng xanh, nếp đồ xôi đã rền
Tâm thành cúng giỗ tổ tiên
No ba ngày tết, bình yên mọi điều
 
Lửa tàn, bóng ngã liêu xiêu
Biết còn mấy tết, bao chiều ở quê!?

Trịnh Toại


Photo by Wild Wolf


--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Truong Hoai Bac (từ 1 ảnh đến 13) và Photo by Wild Wolf (từ ảnh 14 đến 21) minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :