Thứ Bảy, 27 tháng 1, 2024
Thơ Lục Bát tháng 1.2024 P5 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
41. NHỚ THỜI BẾP LỬA Ổ RƠM
Nằm trong chăn ấm đệm dày
Tường nhà kín chẳng mảy may gió lùa
Không quên bếp lửa ngày xưa
Mẹ ta nhen nhóm suốt mùa đông qua
Mưa phùn rét buốt cắt da
Sưởi chung bếp lửa, cả nhà cùng vui
Củ khoai củ sắn nướng vùi
Nước chè xanh đặc, tiếng cười râm ran
Ấm no nhớ cảnh cơ hàn
Ngày xưa chống rét bố làm ổ rơm
Cùng manh chiếu mỏng chăn đơn
Mùi thơm rơm rạ át cơn lạnh lùng
Mẹ cha giờ khuất núi sông
Hay chăng con cháu ấm nồng ngày nay
Đêm đông chăn ấm đệm dày
Ổ rơm bếp lửa nhớ ngày xa xưa!
Nguyễn Đức Tùy
42. MÀU XUÂN
Áo em vàng nắng mùa xuân
Để cho mây gió phong vân tự tình
Để anh thương bóng tưởng hình
Dừng chân lữ khách đăng trình lướt qua.
Áo em vàng mộng vàng hoa
Gọi hồn thi phú ngân nga đất trời
Câu vần trầm bổng lả lơi
Áo em nắng tỏa rạng ngời ánh dương
Anh về nhớ áo người thương
Bỏ quên năm tháng gió sương dặm dài
Ước gì màu nắng đừng phai
Để anh được ngắm ngày ngày - Áo em.
Đỗ Anh Thư
43. ĐẾN VỚI QUÊ MÌNH
Nơi đây sen nhãn Hưng Yên
Cho em được đến làm duyên quê mình
Đảo cò gió thổi rung rinh
Sương rơi đọng lá cho mình nhớ ta
Bao mùa trổ nụ đơm hoa
Chè sen, long nhãn quyện hòa lương duyên
Đời nay vẫn nhớ lời nguyền
Lời thơ, tiếng hát nên duyên chúng mình
Anh, em như bóng với hình
Lâu ngày gặp lại nhớ tình kết giao
Hai nơi đều có vì sao
Lung linh tỏa sáng soi vào ý thơ
Bao ngày những mộng cùng mơ
Anh, em đến với làng thơ quê mình
Đèn đêm phố Hiến lung linh
Em về nhớ mãi bóng hình người thơ.
Lương Thị Thúy Phạn
44. THẮP NẮNG CHÂN MÂY…
Em về thắp nắng chân mây
Bùa mê vượt thoát những ngày đã qua
Về xây từng nấc tháp ngà
Dựng buồn lên những thương xa nhớ gần
Em về trút hết phân vân
Trả đêm thăm thẳm cuộc trần gian mơ
Như chưa có thật bao giờ
Những xanh xao thắp ván cờ người dưng
Em về duyên trốn theo cùng
Cưu mang em lại đành bồng bế duyên
Mốt mai ước trước cửa thiền
Chạm anh – đừng chạm lại miền nhau xưa
Chân mây em thắp nắng đùa
Giữa bùn sen thắm mặc mưa gió hờn...
Võ Miên Trường
45. THÔNG ĐIỆP TÌNH YÊU
Kiêu sa nhất đẳng mĩ miều
Nồng nàn thông điệp tình yêu bốn mùa
Nụ hồng nây nẫn đòng đưa
Kết tinh chắt lọc nắng mưa đất trời
Mảnh mai sắc ái hương đời
Hoa nhường nguyệt thẹn cho người khát mong
Trao em một đóa hoa hồng
Lâng lâng... lòng đã phải lòng em ơi
Trao anh trọn búp hồng môi
Trái tim gõ cửa gọi mời xốn xang
Thung thăng thiếp thiếp chàng chàng
Cạn ly tang tính tình tang thắm nồng
Tay nâng, tay bế, tay bồng
Say môi, say mắt, say lòng, say nhau
Vườn xuân lơi lả sắc màu
Tại con tim đấy, tại đâu chúng mình
Hồng hoa mở lối xuân tình
Con tim đồng điệu thậm thình hoan ca.
Phạm Luyến
46. HƯƠNG BƯỞI XUÂN
Thơm thơm hoa bưởi vườn nhà
Hương quê là vậy tình ta thêm nồng
Hoa cười đón nắng vừng đông
Thắm tình trời đất say lòng tình quê.
Nắng xuân hơi ấm tràn trề
Con ong lấy mật mang về nơi đâu
Phấn vương rơi nhẹ trên đầu
Em nghiêng mái tóc bồng nâu buông xòa.
Thoảng hương nhè nhẹ bay xa.
Phải chăng hương tóc quyện hòa bưởi thơm.
Hoàng Văn Chỉnh
47. XUÂN ẤM
Nao nao chợ rộn rạo phường
Hoa chum chúm nụ bưởi hương ướp mùi
Heo may mắc phải nụ cười
Xanh vồng vàng trái khua vơi gió mùa
Sành kê hậu sứ lên vua
Lầu son trịnh trọng đài đua mời chào
Ân dày nghĩa nặng tình cao
Tháng năm ủ chín chắt vào lòng xuân.
Phạm Quốc Khánh
48. MÙA XUÂN VIẾNG MỘ CHỒNG
Xuân về đi viếng mộ anh
Em như lá úa trên cành cuối đông
Đất trời vần vũ bão giông
Chiều quê Tràng Cát mênh mông sóng dồi
Sông kia bên lở - bên bồi
Bao nhiêu kỷ niệm mãi cơi cho đầy
Đông tàn - xuân thắm hây hây
Mà em bạc phận rạc ngày kiếp hoa
Đau cơn bấc gốc rạ già
Nhòa nhòa hoa cỏ ánh tà đẫm hương
Anh nằm dầu giãi gió sương
Dáng em đổ xuống sẫm đường tang xưa
Mấy mươi năm tưởng như vừa
Thời gian gom lại chát chua từng ngày
Tiền vàng gió cuốn chẳng bay
Âm dương cách trở thế này… Ôi đau
Trái tim nào bạc được màu
Quê chồng em bước nát nhàu tuổi xuân…
Nguyễn Thị Thúy Ngoan
49. MUÔN NGẢ
Ngã năm, ngã bẩy, ngã ba
Bao nhiêu ngả thế biết là rẽ đâu
Từ tóc xanh đến bạc đầu
Tìm nhau rồi lại tìm nhau hẹn hò
Qua sông thì sợ đắm đò
Đường đi phải – trái giằng co suốt ngày
Bắt tay nhau lúc chia tay
Nào ai có nhớ hôm nay suốt đời
Gió mang kỷ niệm lên trời
Riêng ta đứng giữa mọi người phân vân
Nếu mà thân chẳng tiếc thân
Tranh giành chi nữa chút phần thịt xôi
Đường mòn lối cũ kia rồi
Còn tìm lối mới ngã ngồi ngã nghiêng
Quay về góc nhỏ phòng riêng
Trăm nghìn vướng bận nỗi niềm một thôi
Trang thơ ướt chẳng ai phơi
Câu thơ viết có ai người đọc cho
Lòng sông còn có ké dò
Lòng người dài ngắn ai đo bao giờ
Trong veo lẫn với lờ nhờ
Cười giả vờ, khóc giả vờ mới hay!
Trước sau chọn một nẻo này
Lên ghềnh xuống thác rủi may mặc lòng
Đường đời muôn ngả long đong
Ta mang theo mớ bòng bong gỡ dần…
Bùi Đăng Sinh
50. ĐÔNG TÀN XUÂN ĐẾN
Cơ duyên gặp gỡ bất ngờ
Đất trời thao thức đêm thơ trăng rằm
Tim hồng yên ngủ bao năm
Vườn xưa hoa nở dệt mầm yêu thương
Mai vàng hé nụ vấn vương
Én mang ước vọng trên đường chim bay
Tim hồng cứ mãi lắt lay
Luyến lưu bao nỡ buông tay hững hờ
Sợ e thời tiết bất ngờ
Hồng nhung tuyết lạnh đợi chờ trở trăn
Thời gian đá lửa thử vàng
Đông tàn xuân đến hoa càng tươi xinh
Đón chào ánh nắng bình minh
Thuyền về cập bến lung linh rạng ngời
Bên nhau chẳng nói nên lời
Ngoài vườn bướm lượn hoa cười thắm tươi
Phan Thị Hạnh
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Nguyễn Đình Tròn (từ ảnh 1 đến 3) , Photo by Cuong Quan (từ ảnh 4 đến 8), Photo by Pham Trung Dung (từ ảnh 9 đến 20) minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét