Thứ Hai, 16 tháng 10, 2017
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Gửi - Thúy Bắc
GỬI - THÚY BẮC
Trong số những bài thơ về Trường Sơn, ta không quên được sự hào hùng và lãng mạn trong bài thơ 'Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây' của Phạm Tiến Duật; nhưng với tôi, nếu phải chọn đâu là bài thơ lãng mạn nhất, thi vị nhất về đề tài này thời bấy giờ, thì bài thơ "Gửi.." của nữ thi sĩ Thúy Bắc có một vị trí vô cùng đặc biệt. Bài thơ được viết vào năm 1973, về sau được nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu phổ nhạc thành bài hát quen thuộc "Sợi nhớ, sợi thương":
Trường Sơn đông
Trường Sơn tây
Bên nắng đốt
Bên mưa quây
Em dang tay
Em xoè tay
Chẳng thế nào
Xua tan mây
Chẳng thế nào
Che anh được
Rút sợi thương
Chằm mái lợp
Rút sợi nhớ
Đan vòm xanh
Nghiêng sườn đông
Che mưa anh
Nghiêng sườn tây
Xoà bóng mát
Rợp trời thương
Màu xanh suốt
Em nghiêng hết
Về phương anh
Xuyên suốt bài thơ là những câu từ đơn giản, nhưng đắc địa. Hay nói cách khác, từng chữ, từng dòng như được tinh tuyển bằng đôi tay mềm mại, lựa ra từng sợi, từng sợi ngôn từ để nói lên nỗi lòng của mình. Cách gieo vần như có như không, vừa không theo niêm luật, nhưng lại đủ đầy mạch lạc, cất vang tiếng hát thật tự nhiên. Chẳng trách nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu phổ nhạc lại vừa vặn và phù hợp như thế.
Dang, xòe, xua tan, che, rút, đan, chằm, nghiêng... Những hành động nửa hư nửa thực, vừa muốn tránh né những khói lửa chiến tranh ở Trường Sơn, vừa muốn ẩn dụ về những năm tháng ấy một cách đầy ý tứ.
"Nếu như những bài thơ mà ta quen gọi là lãng mạn ấy ít bám sát thứ thực tế nhãn tiền của cuộc sống, thì thay vào đấy, chúng lại đi sâu thể hiện những buồn vui, yêu ghét đến mức tinh vi, những cung bậc phong phú của cuộc sống tâm hồn con người, lẽ nào đấy lại không phải là phản ánh hiện thực?" (Xuân Diệu)
(Góc Nhỏ Văn Thơ)
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Ban tron van nghe
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét