Thứ Ba, 6 tháng 8, 2024
Thơ Lục Bát tháng 8.2024 P3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
21. VỀ VỚI BẾN SÔNG
Ta về bến sông Đồng Nai
Tâm tư muốn gửi đến ai một lời
Lặng nhìn con nước đầy vơi
Mà thương từng mảng ngày trôi phận bèo
Bao năm lội suối trèo đèo
Gian nan chẳng quản đói nghèo chẳng lay
Bởi thương yêu mảnh đất này
Bạc đầu ta vẫn quyết quay trở về
Thôi thì lấy bến làm quê
Lấy sông làm sạch lấy nghề làm sang
Có ai danh vọng không màng
Tiền tài không thích bạc vàng không ham?
Ta còn dính chút đa đoan
Nên còn vất vả gian nan với đời
Đêm nằm gọi - bạn bè ơi!
Nhớ chăng một thuở ngút trời đạn bom
Giờ này ai mất ai còn
Ai lên quan chức ai còn chơi vơi?
Cửa Thiền ta gắng tới nơi
Đường trơn gánh nặng đã vơi dần rồi
Về đây với núi với đồi
Với sông với suối với người thương ta!
Trịnh Duy Sơn
22. MƯA CUỐI HẠ
Đưa tay hứng những giọt mưa
Hứng bao nhiêu giọt cũng chưa thấy đầy
Cuộc đời mưa nắng dạn dày
Cuối hè mưa đổ tràn đầy trang thơ.
Cuộc đời ơi! Thực hay mơ
Mà bâng khuâng cứ như chờ đợi ai ?
Cuối hè mưa vẫn tuôn dài
Đưa tay hứng mãi mà tê tái lòng
Cuộc đời cứ mãi long đong
Nắng mưa muôn nẻo ruổi rong tháng ngày
Đời người có lúc rủi may
Đôi tay còn đó, lòng ngay thẳng lòng
Mai Hồng
23. THẬT LÒNG EM ĐÃ QUÊN ANH?
mắt thôi mê ảnh trầu tình
lá xanh chưa bạc chúng mình chưa nhau
còn dư say miếng điều cau
còn vần thơ mộng bấy nhàu tương tư
hóa vàng cơi mộng huyễn hư
thoi yêu thôi ngón lứa tơ thôi mùa
bỏ mẹ cha phía sương mù
bỏ em thơ dại mù u trái gầy
mặc câu đôi miệng giãi bày
mặc đàn rơi phím cung lây lứt mình
em về khuya sớm chày kình
thoảng thoang câu niệm bóng thinh thung tàn
rằm si trăng lả dãi thềm
mồ côi đoá đã đoạn êm ấm rời
nam mô bồ tát mây vời
tiếng chuông tịnh độ chứng lời
quên anh.
Nguyễn Thị Kim Lan
24. CHÚT LẠC QUAN
Cảm ơn lắm cuộc đời này!
Đã cho ta sống những ngày mộng mơ
Trên đồng hoa cải vàng lơ
Có đôi bướm trắng lượn lờ vờn nhau.
Đời dù còn có thương đau
Vẫn tươi thắm những sắc màu trần gian
Và dù còn lắm gian nan
Vườn xuân cũng đã ngập tràn niềm vui.
Đường lên hạnh phúc ngọt bùi
Bão giông chẳng thể dập vùi tin yêu
Cuộc đời nghe đẹp bao nhiêu
Thật đáng sống, thật đáng yêu em à!
Tim ơi, đừng có vội già!
Hãy luôn thổn thức như là thời trai.
Phạm Ngọc Lại
25. BÁNH ĐÚC BÁNH ĐA
Bạn bè bánh đúc, bánh đa
Xa quê cùng phố nghe gà gáy chung.
Đêm đông nhóm lửa bập bùng
Oi nồng chia gió, nón cùng quạt nan.
Lớn lên từ nước giếng làng
Trung thu rước cỗ mơ màng trăng lên
Hai tay cuốc đất đắp nền
Cột tre, mái rạ vững bền từ lâu
Chẳng còn “cơ nghiệp làm đầu”
Áo nâu vương bụi, dãi dầu tháng năm
Bãi dâu xanh, kén nong tằm
Lụa hổng, môi thắm càng đằm đằm thêm.
Xuân đi lúc nhớ khi quên
Bánh đa, bánh đúc vững bền ngàn năm.
Nguyễn Đức Vân
26. MÙA THU NGƯỜI LÍNH
Cửa ngoài hai cánh lá bay
biết mùa thu đã đến đây tìm mình
gió thu như gió vô tình
tha mây về tận sân đình mà phơi
tôi thì như thoáng ấy thôi
lòng mơ hồ lắm cả đôi mùa về
hình như còn chút mùa hè
cầm lên thì mất, đứng nghe thì gần
hình như là mới một lần
tôi yêu như quả chín dần trên cây
tôi là tôi của ai đây
của ai cảm thấy thu này thương nhau
bao đời trận mạc dài lâu
mải đi đánh giặc thu đâu ở nhà
mùa thu như sợi tóc mà
sợi non đếm mãi sợi già đầu tôi
mùa thu của cả đất trời
nhưng đời tôi vắng một thời mùa thu
chiến trường khát thế này ư ?
nhưng không nỡ để mùa thu vào đồn
sợ trong tiếng súng nổ dồn
bóng trăng thu vỡ xuống hòn đất đau
lâu gì phút đợi chờ nhau
đánh xong trăm trận thu đâu đã già
bây giờ gặp thu ở nhà
đã yêu cứ để mình và thu say
chiến trường còn đợi chờ đây
ta yêu thu đến thế này thu ơi
mùa thu của cả đất trời
có mùa thu của riêng người ra đi.
Kim Chuông
27. XUÂN NÀY VỀ VỚI HỘI LIM
Xuân này về với Hội Lim
Tìm em như thể tìm kim đáy hồ
Liền anh liền chị che ô
Còn ta lẻ bóng bên hồ trúc mai
Ta đi năm rộng tháng dài
Còn đâu cung điện đền đài Luy Lâu
Đã đành bãi bể nương dâu
Lời thề bạc trắng mái đầu chưa phai
Đây rồi lúng liếng mắt ai
Ơ kìa con sáo bay hoài sang sông
Sao em đã vội lấy chồng
Trầu têm cánh phượng vôi nồng lắm thay!
Có gì trong mắt cay cay
Có gì trong trái tim này nỉ non
“Anh còn son em vẫn còn son”
Ta nghe câu hát héo hon cõi lòng
Tìm em quanh Hội mấy vòng
Ta đem khăn ướt ra hong nắng chiều
Hội tan vẳng tiếng mời trầu
Ta đành khăn gói qua cầu kẻo khuya!
Trịnh Duy Sơn
28. CÂU THỀ NĂM NAO
Lúa Mùa đang độ mướt xanh
Líu lo chim hót chuyền cành trên cây
Trời xanh không một gợn mây
Dòng sông bến nước dâng đầy mênh mang
Nắng hanh hanh nắng vàng vàng
Thả hồn theo gió đi hoang suốt chiều
Thầm thì hát một lời yêu
Bao nhiêu là nhớ rất nhiều là mong
Lá hoa xào xạc trên đồng
Hỡi người ơi có biết không Thu về
Nắng vàng như bỏ bùa mê
Còn đâu đây một câu thề năm nao !
Đồng Kế
29. VƯỜN TRƯA
Thu sang đã mấy hôm rày
Lá xoài, lá mận rụng đầy vườn trưa
Nắng thu nhàn nhạt lưa thưa
Vướng trên nhành bưởi đu đưa quả tròn
Vườn trưa lấm tấm cỏ non
Tiếng ve sót lại mỏi mòn râm ran
Chờn vờn vòi kiếm phong lan
Mong manh hương cứ khẽ khàng thoảng bay
Vườn trưa một thuở đắm say
Tiếng cười khúc khích, bàn tay chẳng rời!
Vườn trưa còn đó một thời
Mà người xưa đã nhẹ lời... đành thôi
Vườn trưa mấy độ thu rồi
Mình tôi hái bưởi đâu người theo sau?
Vườn trưa còn đó giàn trầu
Và nguyên cả một hàng cau trĩu buồng!
Vũ Hùng
30. NGƯỜI DƯNG
Xin đừng trách đóa hồng nhung
Nắng vương sương đậu cánh lung linh ngời
Xin đừng trách tại em cười
Làn môi trăng đậu cứ ngời mắt nhau.
Trách gì cái liếc dao cau
Con đường nghiêng ngả rơi câu thơ tình
Xin đừng vội tránh trúc xinh
Mớ ba, mớ bảy một mình hội thơ..
Xin đừng vội trách thẫn thờ
Làn xoan ngào ngọt vương tơ lòng người
Hội tan lưu luyến đầy vơi
Ngẩn ngơ mãi nhớ nụ cười người dưng!
Lê Tiến Tập
-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Huy Chương minh họa sưu tầm từ internet.
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét