Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2024
Thơ Lục Bát tháng 8.2024 P5 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
41. CÚC HOẠ MI
Mùa vừa kịp cởi áo đêm
Em mang hạt nắng gieo mềm chiêm bao
Họa mi xếp cánh ngọt ngào
Nghiêng mình dâng trắng xôn xao đất trời
Bình minh khe khẽ giọt lơi
Họa mi thoát xác gọi mời thanh tân
Bao nhiêu tinh khiết tảo tần
Rót vào trắng đến ngại ngần rằm hương
Em pha lê mỏng manh sương
Vừa qua truông mộng lạc đường mây nghiêng
Rồi mùa lại nối mầm duyên
Họa mi vờn gió chính chuyên… đợi mùa.
Võ Miên Trường
42. CÁI ROI CỦA BỐ
Cái roi của bố đâu rồi?
Để cho con được thành người hôm nay
Tiếng roi vun vút tầng mây
Vẳng nghe xao xuyến lắt lay bồi hồi
Cái roi của bố đâu rồi?
Hôm nay sống lại quãng đời tuổi thơ
Vẫn nghe đen đét trong mơ
Bờ tre kẽo kẹt đợi chờ bên nôi
Cái roi của bố đâu rồi?
Mà nghe bổi hổi bồi hồi ước mong
Dội về bao tiếng tơ lòng
Mong con khôn lớn đứng trong cõi đời
Đến nay roi đã về trời
Đi theo cùng bố an nơi Vĩnh hằng!
Vương Bảo
43. ĐỪNG
Đắm mình vào cái chênh chao
Dường như mới hiểu thế nào là thương
Cành đau bởi chiếc lá vương
Lòng đau bởi một con đường chia hai
Gió lùa thương lọn tóc mai
Nhớ bàn tay nhẹ đan cài bàn tay
Đêm đồng loã với đắm say
Nghe từng hơi thở đủ đầy khát khao
Trong hội ngộ có ly tao
Nghiêng yêu thương đổ hết vào cách xa
Ru người trọn giấc mơ hoa
Đừng mai sóng gió quan hà quên nhau
Tóc xưa dù có úa màu
Tình ơi đừng cũ trong nhau một lần…
Đỗ Cầm
44. MẶC
Mặc ai bạc nghĩa bạc tình
Bước lên cho hết bước mình đi em
Đời còn danh lợi bon chen
Thì mình hai đứa thản nhiên mặc đời
Còn em còn rượu còn tôi
Còn câu thơ muộn còn lời nước non
Thế gian mất mất còn còn
Đông tàn đã giục xuân non nảy chồi
Yêu em tôi gánh tội trời
Mặc cho đất sụt mặc lời ghét ghen.
Nguyễn Huy
45. TÌM EM NƠI BẾN SÔNG XƯA
Tìm về với bến sông xưa
Nơi con đò nhỏ bốn mùa lại qua
Cải ngồng mấy vạt đơm hoa
Giỡn con bướm trắng la cà rong chơi.
Cánh diều no gió lưng trời
Bung biêng trao liệng suốt thời vô tư
Tìm về câu hát lời ru
Bên dòng sông trắng phù du kiếp người.
Tuổi thơ là tuổi thơ ơi!
Em vờ làm vợ còn tôi làm chồng
Tung tăng bãi cỏ triền sông
Đùa vui thoả thích mà không thẹn gì.
Thế rồi lớn, rồi cùng đi
Mỗi người mỗi ngả ít khi ghé về
Biền biệt xa nẻo sông quê
Nào hay gió hẹn mưa thề cứ rơi.
Nỗi niềm em giữa đời tôi
Cỏ tương tư nay rối bời bến sông
Tuổi thơ tàn với mênh mông
Nhưng còn kí ức vẫn không phai mờ
Tìm nhau trong cõi vu vơ
Em – người làm vợ bây giờ nơi đâu?
Phạm Ngọc Lại
46. NÀNG THU
Nàng thu dịu ngọt móng rồng
Hương thơm ướp cả cầu vồng sau mưa
Heo may nhún nhảy đong đưa
Nắng vương ngực áo quả vừa chín cây…
Nàng thu đỏng đảnh lắm thay
Mây buông dải yếm buộc say nồng nàn
Nàng thu quá đỗi dịu dàng
Mà hừng hực cháy rám vàng bưởi yêu…
Đủ lạnh sớm, đủ ấm chiều
Đủ thương đủ ghét, đủ yêu đủ ngờ
Nửa như thực, nửa như mơ
Nửa da diết, nửa hững hờ thế thôi...
Thu vàng đỏng đảnh trêu ngươi
Khiến anh ngơ ngẩn một đời đắm say
Anh tìm sợi gió heo may
Neo nàng thu ở ngất ngây bến tình!
Trần Thị Thu Hà
47. ĐA ĐOAN
Ngày trôi, nỗi nhớ trở mình
Bóng Người chợt hiện lung linh cầu vồng
Chút tình vay - mượn, có – không
Âm thầm dội ngược trong lồng tim ta.
Chiều thì đã ngả về tà
Đêm ập xuống, ánh trăng xa cuối trời
Ước gì người thật xa xôi
Buồn - vui chia một chút đời cho nhau.
Ngoài hiên cánh gió về đâu?
Thềm khuya sương rụng ướt mầu môi ai
Nụ hôn, mơ đến ban mai
Vẹn nguyên hương sắc trang đài người ngoan.
Buồn thương cho phận đa đoan
Tan rồi hợp, hợp rồi tan… lạ kỳ
Tin yêu vẫn vẹn câu thề
Chết! Mà chết bởi bùa mê… cũng đành…
Trần Trọng Giá
48. VẨN VƠ
Đời người vụt lướt qua nhau
Quên yêu mấy bận rối nhàu… lại vương
Ngoái trông đã quá nửa đường
Tay gầy chải lọn tóc sương cho mình
Quẩn quanh duyên nợ ba sinh
Như bông cúc dại ngược bình minh mưa
Rụng rơi… để thấy mình vừa
Để nao nức nụtrổ mùa yêu đương
Ngắn thôi cuộc sống vô thường
Mỏi rồi biết tựa vào phương trời nào
Cởi lòng… thắt lại hư hao
Đêm qua… có giấc chiêm bao… cùng người.
Đỗ Cầm
49. HEO MAY ĐẦU MÙA
Sáng ra trời đã lạnh rồi
Chiều buông sương xuống núi đồi hôm nay
Thoảng trong ngọn gió Heo May
Có gì như thể men say ái tình
Ngàn tia nắng rọi lung linh
Mai xinh bên khóm Trúc xinh ngỡ ngàng
Cầm tay nhau bước lang thang
Chúng mình hai đứa mơ màng với nhau
Mơ rằng trầu bén duyên cau
Ngàn năm mãi mãi mai sau còn nồng
Hai ta kết một chữ đồng
Lửa tình quê gió sông Hồng... mênh mang!
Đồng Kế
50. KỂ CHUYỆN NGÀY XƯA
Ngày xưa đói khổ ăn khoai
Ít gạo nấu cháo húp dài vành môi
Có ngày đói vã mồ hôi
Lục nồi, chỉ thấy cái nồi trống không
Chút lương ba cọc ba đồng
Mua sắn mậu dịch, ăn đong gạo ngoài
Cuối ngày vớ được nồi khoai
Hít hà vồ vập rồi xài thả ga
Tháng tám cái đói nhanh qua
Trời ơi cái đói tháng ba rợn người
Khi vui méo miệng để cười
Chuyện buồn bấm bụng ngồi rơi lệ buồn
Nuôi con lo vãi linh hồn
Thế rồi chúng cũng lớn khôn mỗi ngày
Bây giờ ngồi kể ra đây
Khối người lại bảo ông này bị hâm
Lê Hải Châu
-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Huy Chương minh họa sưu tầm từ internet.
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét