Thứ Năm, 19 tháng 3, 2020
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Ngậm ngùi - Huy Cận
NGẬM NGÙI - HUY CẬN
Bài thơ Ngậm Ngùi, đăng trong tập Lửa Thiêng (1940) của Huy Cận, là một lời tự tình tuyệt đẹp, một nỗi buồn sâu lắng xen lẫn giữa mơ và thực. Để không phải sầu bi, ta ru mình vào giấc mơ để trốn tránh đời thật, nhưng giấc mơ nào cũng sẽ đến hồi tỉnh giấc...
Nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc bài thơ thành bài hát cùng tên năm 1960. Nhạc sĩ Phạm Duy nói trong hồi ký: “Tôi yêu thơ Huy Cận từ khi chưa bước vào thế giới âm nhạc… Có thể nói, sau ca dao, Thơ Mới (nhất là thơ trong cuốn “Lửa Thiêng”), ngay từ đầu, đã là chất liệu nuôi dưỡng con người soạn ca khúc là tôi. Trong loại nhạc tình cảm con người của tôi, nếu có thêm hồn vũ trụ, đó là nhờ ở những bài thơ Huy Cận”. Bài hát ban đầu chưa mấy tiếng tăm, nhờ có giọng ca vàng một thời Lệ Thu mà bỗng chốc vang vọng, trở thành một trong những bài hát phổ thơ Huy Cận nổi tiếng nhất đến nay.
"Nắng chia nửa bãi; chiều rồi...
Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu.
Sợi buồn con nhện giăng mau;
Em ơi! hãy ngủ... anh hầu quạt đây.
Lòng anh mở với quạt này;
Trăm con chim mộng về bay đầu giường.
Ngủ đi em, mộng bình thường!
Ru em sẵn tiếng thuỳ dương mấy bờ...
Cây dài bóng xế ngẩn ngơ...
- Hồn em đã chín mấy mùa thương đau?
Tay anh em hãy tựa đầu,
Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi..."
(Góc Nhỏ Văn Thơ)
-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Khoa Nguyen và ảnh minh họa sưu tầm từ internet.
Nhãn:
Ban tron van nghe
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét