Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2025
Thơ Lục Bát tháng 8.2025 P.3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
21. THU VỀ TRÊN THẢO NGUYÊN ĐỒNG LÂM
Cơn mưa cuối hạ vừa ngưng
Gió Thu cũng đã ngập ngừng heo may
Con đường xào xạc lá bay
Trời xanh lấp lánh bóng mây mặt hồ
Lạng Sơn vừa mới vào thu
Na thơm chín ngọt đậm từ bên trong
Bản làng mái ngói rêu phong
Nửa phơi dưới nắng nửa lồng trong mây
Rì rào ngọn gió trên cây
Lướt qua thung lúa đang ngày xanh non
Đồng Lâm nước ngập đường mòn
Để cây sung chát chỉ còn nửa thân
Bè trôi thấp thoáng xa gần
Non xanh nước biếc tần ngần người thơ
Lao xao sóng dạt vỗ bờ
Nửa tình nửa cảnh cũng ngơ ngẩn lòng
Mai về phố biển mênh mông
Còn mang kỷ niệm trên dòng thảo nguyên
Đồng Lâm vừa mới làm quen
Mưa thu đã giục về miền quê xa.
Ngân Lê
22. TIẾNG CHIM TRONG BỆNH VIỆN
Bất ngờ nghe tiếng chim kêu
Trong vòm lá biếc, nắng chiều xôn xao
Tiếng chim trong trẻo ngọt ngào
Gợi niềm vui sống biết bao nhiều người
Bệnh nhân đây đó nói cười
Trẻ già dăt díu vui chơi nhẹ nhàng
Tiếng chim lảnh lót ngân vang
Như xoa dịu nỗi đau thương bệnh tình
Khuôn viên bệnh viện tươi xanh
Chiều nay một thoáng biến thành công viên
Tiếng chim êm ấm lành hiền
Gieo niềm hy vọng bìnb yên cuộc đời!
Nguyễn Đức Tùy
23. BA VÌ
Ba Vì Đất, Ba Vì Trời
Đất nâng núi - Đất đợi người bước lên.
Sông Đà buông vạt nước mềm
Hàng cây yên ắng, màn đêm mịn màng.
Tháng mười ngày mới mùa sang
Mênh mang nỗi nhớ, mênh mang giọng hò.
Nắng trên mặt ruộng vàng mơ
Dặt dìu sóng lúa, dật dờ gió qua.
Hết ngã tư lại ngã ba
Bởi yêu tôi đã chẳng xa nơi này.
Tôi chưa uống rượu mà say
Gặp ai? Tay đã chạm tay bần thần.
Phải đâu ngày hội mùa xuân
Mà nghe chim hót nụ mầm ngẩn ngơ.
Liếc trông con cá đuôi cờ
Ngắm hoa bèo mãi lững lờ nổi trôi?
Tôi đi với bạn bè tôi
Gặp bia hạ mã, gặp người thuở nao.
Cùng em, đêm ấy chiêm bao
Cho hồn sông núi đi vào thơ tôi.
Trần Trọng Giá
24. MÙA THU LẠNG SƠN
Em như long nhãn mùa thu
Ngọt như mười tám
Ngọt như trăng rằm
Anh về quên tháng quên năm
Quên cầm nỗi nhớ để đăm đắm tình
Điệu Then giắt ở môi xinh
Tiếng đàn tính tẩu ru mình ru ta
Lửa thơm chảy xuống sàn nhà
Sạp tre cách cạch vào ra bước trần
Nhớ mùa nước đổ mưa ngân
Ngẩn ngơ tiếng ếch tần ngần tiếc đông
Nhẹ như bước gái chưa chồng
Mùi hương nguyệt quế ngọc trong đến giờ
Lũ gà gáy sợ tan mơ
Cứ len lén nghẹn đợi chờ bình minh
Núi cao không vượt bóng mình
Làn mây thảng thốt rơi hình xuống ao
Mùa thu gom hết ồn ào
Quả na chín bở rụng vào đá đen
Hương rừng đuổi những bon chen
Chỉ còn sót lại môi em thật long
Cắn vào cùi nhãn ngọt trong
Nhãn như bùa ngải để lòng tôi hư
Mưa buông muôn vạn sợi dù
Trói tôi trói cả mùa thu vào thiền.
Đinh Minh Thiện
25. TÌNH QUÊ TÌNH MẸ
Trời thu gió mát trăng trong
Về thăm quê mẹ mà lòng xốn xang
Bóng đa tỏa mát đầu làng
Giếng trong đong cả trăng vàng đêm thu
Cánh diều bay bổng vi vu
Đu đưa cánh võng lời ru mẹ hiền
Dấu chân in khắp mọi miền
Không bằng quê mẹ thiêng liêng ngọt ngào
Êm đềm dòng nước sông đào
Xanh xanh bóng nhãn đi vào trang thơ
Mẹ hiền hiện ở trong mơ
Lời ru văng vẳng thẫn thờ lòng con
Còn trời, còn nước, còn non
Tình quê, tình mẹ mãi còn trong tôi.
Nguyễn Xuân Đình
26. MÙA THU ƠI
Nhặt lên chiếc lá vàng rơi
Câu thơ lất phất bay lời sang thu
Bám theo tiếng sáo vi vu
Của con diều giấy đang ru gió chiều
Tựa cây cổ thụ nghiêng xiêu
Mặt hồ sóng nước gợi nhiều chuyện xưa
Khi mà kẽo kẹt võng đưa
Ca dao cổ tích như vừa qua đây
Bước chân dạo cảnh Hồ Tây
Bóng mình đổ xuống bóng mây mặt hồ
Thu về xao động Thủ Đô
Nhắc ngày lịch sử cơ đồ sang trang
Ba Đình tiếng Bác còn vang
Tuyên ngôn độc lập sao vàng tung bay
Tám mươi năm đến hôm nay
Mùa Thu Hà Nội nhớ ngày năm xưa.
Trần Thị Thanh Liêm
27. KHÍ PHÁCH MÙA THU
Rợp cờ sao sáng mùa thu
Tám mươi năm rạng cơ đồ Việt Nam
Quân dân đội ngũ hiên ngang
Bước chân hùng dũng rền vang đất trời
Máu xương cha giữ muôn đời
Mạch nguồn thế hệ sáng ngời hôm nay
Tự do độc lập là đây
Việt Nam khí phách tràn đầy ngàn năm.
Đào Vĩnh
28. TIẾC!
Ban mai se lạnh nắng gầy
Lô Giang khói nước ngấn đầy cải hoa
Ngẩn ngơ áo trắng đằng xa
Dáng hao hao giống như là người xưa...
Bao năm lưu lạc vần thơ
Bóng chim, tăm cá ngẩn ngơ lặng sầu
Bao mùa ủ chín hương cau
Bấy mùa sương táp giàn trầu héo khô
Mưa ngâu ướt đẫm trang thơ
Ngẩn ngơ về tuổi dại khờ ngẩn ngơ ...
Hương Lê
29. VU LAN NHỚ MẸ
Vu Lan nhớ mẹ thương cha
Thân cò lặn lội nuôi ta tháng ngày
Đi qua trăm đắng ngàn cay
Cày thuê cuốc mướn vai gầy héo hon
Trải bao chân cứng đá mòn
Cả đời tần tảo nuôi con trưởng thành
Cho con cuộc sống an lành
Đường đời khởi nghiệp thành danh nên người
Mẹ cha đi đã lâu rồi
Con thương nhớ dạ bồi hồi tháng năm
Vu lan nào cũng về thăm
Thắp hương mộ mẹ yên nằm thảnh thơi
Hương thơm thơm ngát đất trời
Nợ cha nợ mẹ một đời tình thâm
Con mơ về lại hôm rằm
Trăng quê chín mọng nghĩa bầm tình cha
Mắt ngâu giọt giọt lệ sa
Lại Khắc Sầm
30. NHỚ MẸ
Trăng rằm tháng bảy đến nơi
Mẹ không còn nữa khiến tôi chạnh lòng
Vu Lan báo hiếu ngóng trông
Cài hoa hồng trắng ước mong báo đền
Xưa Người gồng gánh ưu phiền
Trăng tàn xế bóng bên hiên cấy cày
Tấm thân xơ xác hao gầy
Ước ao con trẻ làm thầy thành danh
Từ ngày vun đắp mầm xanh
Càng thương cuộc sống mong manh người hiền
Vì con mẹ chạy bạc tiền
Tảo tần mưa nắng lụy phiền đeo mang
Cho dù cuộc sống sang trang
Cả đời ghi nhớ lời vàng mẹ khuyên
Làm người ân nghĩa chớ quên
Giữ tâm trong sáng tạo nền tin yêu
Phan Thị Hạnh
,
-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Áo dài Yến Thanh minh họa sưu tầm từ internet.
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét