Thứ Sáu, 9 tháng 4, 2010
Thơ 0052: Phiếm luận về yêu
PHIẾM LUẬN VỀ YÊU
Khi yêu
Tôi bỗng thành người lớ ngớ
Mọi người cười tôi
Nhưng họ cũng đều lớ ngớ
Khi yêu!
Có nhiều người càng yêu
Càng lớ ngớ!
Và càng lớ ngớ
Họ càng yêu!
Sỏi đá bỗng dỗi hờn
Khi bỗng lớ ngớ
Bỗng yêu!
Quỷ sứ cũng hiền như nai
Khi cũng yêu
Cũng lớ ngớ!
Nhưng coi chừng
Bạn sẽ là người lớ ngớ
Nếu không yêu!
Cũng đừng quá vội yêu
Kẻo thành người lớ ngớ!
1997
(Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Tình yêu là gì? Tình yêu là cảm xúc mà mỗi con người đều có nhưng rất khó định nghĩa. Trong thơ văn đã có rất nhiều định nghĩa về tình yêu...
"Văn chương vỉa hè" đã từng có câu:
Yêu là khổ
Không yêu thì lỗ
Thà chịu khổ chứ không chịu lỗ...
Bài thơ viết tặng cho một cô bạn sau khi cùng nhau tranh luận về chủ đề "yêu".
+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi Viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn Thơ TKaraoke
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999
----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Đình Lẫm (từ ảnh 22 đến 27) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Tap tho Ha Nho
,
Tho moi va tho tu do
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
4 nhận xét :
tình yêu có ai giải thích được đâu
Nhưng coi chừng
Bạn sẽ là người lớ ngớ
Nếu không yêu!
Cũng đừng quá vội yêu
Kẻo thành người lớ ngớ!
vui quá hà
yêu hay không yêu?
thôi thà cứ yêu!
Mùa đông về rồi lạnh quá
Bầy chim hối hả thiên di
Hàng cây âm thầm trút lá
Còn em vội giữ xuân thì
Tóc mây xen vài sợi rối
Mắt trầm ngưng sóng thu ba
Thanh tân chạm gần điểm cuối
Ngày sau âu tuổi sẽ già...
Đăng nhận xét