Thứ Tư, 11 tháng 7, 2012

Thơ 0276: Chiếc khăn tay



CHIẾC KHĂN TAY

Tôi nhúng vào chậu nước thời gian
Chiếc khăn tay màu kỷ niệm
Có màu xanh của ước mơ
Màu đỏ của hoài bão
Màu tím của tuổi thơ
Màu xám của chiến tranh
Màu đen của khốn khó
Màu chàm của nhẫn nại
Màu hồng của hạnh phúc
Màu vàng của thành đạt...

Những sắc màu nhòe nhạt
Ngo ngoe
Run rẩy
Có mùi tanh của máu
Có vị mặn nước mắt
Có hơi hám đồng tiền...
Chúng cựa quậy
Quay cuồng
Va đập vào nhau
Hòa trộn
Và không hòa trộn
Có sắc màu bật cười
Có sắc màu òa khóc...

Tôi vắt khô
Rồi máng khăn tay lên dây phơi
Những sắc màu vẫn không ngủ yên
Chúng thét gào
Gây gổ
Rồi rủ rê nhau bay đi mất
Chỉ còn một màu thời gian duy nhất
Thủy chung
Không phai nhạt
Màu tình yêu!

2008
(Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010)
 

Thanh Trắc Nguyễn Văn



------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Tân Văn số 3 năm 2013

+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010

Ghi chú: Ảnh người đẹp Hồ Thị Bích Trâm của nhiếp ảnh gia Thành Nam và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

5 nhận xét :

taothanhvan nói...

Nghe thơ của bạn mà cứ thấy hiển thị lên những màu sắc của bài bạn viết, Nó ghê sợ và ám ảnh quá

Thanh Trắc Nguyễn Văn nói...

Đó là do bạn chỉ thích đọc những bài thơ tình đơn giản. Còn đây là thơ phân tích tình cảm, tâm tư của con người. Bạn nên làm quen với tất cả các loại thơ, đừng nên cứ bắt buộc chỉ đọc một loại thơ tình mà thôi...

taothanhvan nói...

Vẫn biết là thế rồi, nhưng nghe rất sợ mà, nhưng dù sao cũng cảm ơn bạn đã viết một bài thơ lột tả được tình cảm tâm tư của con người với nhiều gam màu.
Tôi không có trình độ về viết thơ, nhưng tôi cảm nhận thơ bạn rất giàu cảm xúc

Thanh Trắc Nguyễn Văn nói...

Xin cảm ơn ý kiến của bạn Vũ Linh Chi

Unknown nói...

bài thơ rất hay và truyền cảm