Thứ Ba, 11 tháng 6, 2019

Tiểu phẩm: A Tí chính truyện



A TÍ CHÍNH TRUYỆN

1. Ngày xưa, xưa thật là xưa, Thập Nhị Địa Chi là 12 vị thần của 12 con giáp gồm có: Tí, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tị, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất và Hợi chưa có sắp xếp theo thứ tự như bây giờ.  Thiên Đình mới quyết định tổ chức cuộc thi tuyển Cán Bộ Nhà Trời Cao Cấp gồm hai vòng thi văn và thi võ để phân loại và xếp hạng cán bộ.

Không biết thi cử có gian lận hay nâng điểm như thế nào mà giỏi võ như Chúa tể sơn lâm Dần chỉ đứng hạng ba. Riêng Ngọ thì còn tệ hại hơn, bao nhiêu năm chinh chiến sa trường, đánh đông dẹp bắc, công lao nhiều đến kể cả mấy tháng trời cũng không hết, nhưng có lẽ do "không biết điều" nên Ngọ bị xếp đến hạng thứ bảy. Nhưng đau nhất có lẻ là Thìn, xuất thân từ một chú cá chép tầm thường, phải ngày đêm học tập, vượt thác Vũ Môn mới được hóa Rồng. Văn tài của Thìn được lưu truyền trong dân gian với nét "chữ đẹp như rồng bay phượng múa" được xếp vào loại thư pháp "siêu kinh điển" khiến mọi người ai ai cũng phải bái phục và học tập. Về võ, Thìn cũng có tài thiên biến vạn hóa, hô mưa, gọi gió; có thể dùng vòi rồng hút nước từ dưới đất lên tận mây cao hàng nghìn trượng. Thìn đã nhiều lần đánh đuổi và tiêu diệt Bà Chằng Lửa cứu dân, giúp hạ giới thoát khỏi thảm cảnh bị thiêu cháy tài sản do hỏa hoạn gây ra. Giỏi và nổi tiếng như thế nhưng kết quả thi của Thìn lại không cao, bị tuột đến hạng thứ năm.  






Điều kỳ lạ là giải nhì lại thuộc về Sửu, một anh chàng tuy cần cù nhưng đầu óc ngu si, bị mù âm thanh không còn thuốc chữa đến nỗi phải mang tiếng "đàn khảy tay trâu", một chữ bẻ đôi cũng không biết. Có người "độc miệng" tiết lộ Sửu tuy học dốt nhưng vốn thuộc hàng "con ông cháu cha" nên được đỗ cao. Cha mẹ của Sửu không ai xa lạ chính là Ngưu Lang và Chức Nữ, vốn là con rể và con gái mưa của Ngọc Hoàng Thượng Đế, đã từng bỏ nhà theo trai đẹp chăn trâu dưới trần. Túm lại, nếu nói cho dễ hiểu, Sửu là vị thần có "thân nhân tốt", là cháu ngoại ruột rà thân thiết của Ngọc Hoàng Thượng Đế đang trị vì trên trời.

Với Tí, người đỗ Trạng nguyên trong Thập Nhị Địa Chi thì lại còn khó hiểu hơn. Tí tên thật là A Tí, văn và võ hoàn toàn dốt nát, chỉ biết có một bài tủ duy nhất là "chạy như chuột". Riêng phần đức hạnh thì nổi tiếng với tiếng xấu truyền xa "ăn tàn phá hại làm lụn bại đất nước". Cha của A Tí là A Chuột Cống Hầm Cầu đã từng lãnh thầu công trình xây cầu Ngân Hà cho vợ chồng Ngưu Lang - Chức Nữ gặp nhau mỗi năm một lần vào ngày bảy tháng bảy âm lịch. Kết quả là mới có một ngàn năm, mặc dù chỉ có đôi vợ chồng Ngưu Lang là được phép sử dụng, nhưng cây cầu đã sập đến tám ngàn chín trăm sáu mươi bảy lần. Kinh phí lúc đầu xây cầu chỉ khoảng năm nghìn tỉ thiên kim, nhưng mỗi lần cầu sập kinh phí lại đội lên hàng tỉ tỉ tỉ tỉ thiên kim... Nhiều người đã ước tính tổng kinh phí xây và sửa chữa cầu Ngân Hà còn cao hơn mức giá kinh phí xây dựng điện Linh Tiêu của triều đình nhà trời lên đến gấp trăm lần. Đã có nhiều vị thần tiên quá bức xúc, nhiều lần đứng ra đưa đơn kiện lên tới Ngọc Hoàng Thượng Đế, tố cáo chủ thầu A Chuột Cống Hầm Cầu do dự án xây cầu không minh bạch đã làm ngân quỹ nhà trời bị thâm hụt nghiêm trọng, nhưng rất tiếc mọi việc đều bị chìm xuồng đúng theo quy trình "cứt trâu để lâu hóa bùn".

Tuy đỗ được thủ khoa, nhưng cũng vì có quá nhiều vị thần tiên gay gắt phản đối nên triều đình nhà trời vẫn còn chần chừ, chưa dám ban phát áo mão Văn Võ Trạng Nguyên cho A Tí. Biết nhiều vị thần tiên trên trời không ưa mình, A Tí và gia đình A Tí không ai dám nói gì, đành lựa chọn một thái độ thật khôn ngoan mà A Chuột Cống Hầm Cầu nhiều lần đã từng sử dụng rất hữu hiệu khi lãnh thầu là "ngậm miệng qua ải".


Chuột xinh
2. Rồi cơ hội cũng đã đến với A Tí. Trên trời cứ 12 năm một lần, Thiên đình lại tổ chức thi Tốt Nghiệp Lớp Phổ Thông Tiên Cảnh cho con cháu các vị thần tiên lớn bé tại chức. Rút kinh nghiệm từ kì thi tuyển Cán Bộ Nhà Trời Cao Cấp lần trước có quá nhiều kết quả phản cảm và không tưởng, chư tiên đồng loạt cùng xin tiến cử Thái Thượng Lão Quân làm quan Chủ khảo Hội đồng thi, để tổ chức cuộc thi lần này cho được công bằng hơn.

Từ ngày Thái Thượng Lão Quân nhậm chức, Ngọc Hoàng Thượng Đế không hiểu sao lại bị mắc chứng trầm cảm, luôn lo lắng và thỉnh thoảng lại len lén thở dài. Khi chỉ còn vài ngày nữa là các thí sinh phải tập trung tại trường thi, Ngọc Hoàng Thượng Đế bỗng nhiên bị căng thẳng đến mức đột quỵ, đang ngồi trên ngai vàng ngài ngã nhào cắm đầu xuống sân chầu khiến bá quan văn võ nhà trời vô cùng hốt hoảng. Nam Tào và Bắc Đẩu, hai quan cố vấn tối cao tin cậy của nhà vua, vội vào tận long sàn để nghe quan Thái Y chuẩn đoán và cũng nhân tiện hỏi han bệnh tình của vị vua đáng kính. Sau khi được Ngọc Hoàng Thượng Đế trải lòng "tâm sự thầm kín", Nam Tào và Bắc Đẩu cùng quỳ xuống tâu:

- Muôn tâu Ngọc Hoàng, nỗi lo của người cũng chính là nỗi lo của chúng thần và các vị thần tiên khác có chức vị cao trong triều. Chúng thần xin được tiến cử một người có thể giúp Ngọc Hoàng gỡ rối được những ưu tư của người.

- Các khanh định tiến cử ai?

- Dạ, A Tí trong Thập Nhị Địa Chi!

- Trẫm đã nghe nhiều quan trong triều mật tấu A Tí chỉ là một tên bất tài, văn dốt vũ dát. Hắn thi đỗ được thủ khoa chỉ là do gian lận, cũng chính vì thế mà cho đến giờ trẫm vẫn chưa ban chiếu chỉ chấp nhận cho hắn đứng đầu Thập Nhị Địa Chi...

- Muôn tâu Ngọc Hoàng, ngài không biết rồi, A Tí có biệt tài luồn lách và chạy chọt rất giỏi. Võ không biết được một chiêu, văn không biết được một chữ, thế mà vẫn đỗ được Văn Võ Trạng Nguyên, A Tí mới đúng là bậc kì tài trong thiên hạ, ngàn năm mới có được một người xuất hiện. Chỉ có A Tí mới giúp được cho triều đình trong lúc này thôi. Xin Ngọc Hoàng chuẩn tấu!

Tuy không mấy hài lòng nhưng thấy các quan nài nỉ quá nên Ngọc Hoàng Thượng Đế cuối cùng cũng đành phải chấp nhận theo ý của Nam Tào và Bắc Đẩu, cho gọi A Tí vào chầu.



3. Nhận được mật chỉ, A Tí liền vội vã theo quan Tổng thái giám vào cung. Ngọc Hoàng Thượng Đế cho phép A Tí đến gần long sàn và nói:

- Trẫm có tất cả sáu trăm bốn mươi hai đứa con và cháu phải tham gia kì thi Tốt Nghiệp Lớp Phổ Thông Tiên Cảnh sắp tới. Thật tình mà nói, do ỷ mình là những "ông trời con" nên đã từ lâu chúng coi thường thầy cô giáo trong trường, không chịu học hành gì hết. Ngày thi đã gần kề nhưng bọn chúng chẳng đứa nào chịu đến trường ôn tập. Đứa thì lo chơi game, đứa thì bận đi phượt, đứa thì cờ bạc lêu lổng, đứa thì rượu chè gái gúm... Trẫm la rầy mãi mà chẳng một đứa nào chịu nghe. Lần thi này là do Thái Thượng Lão Quân, một lão tiên nổi tiếng là nghiêm khắc, ra đề thi rất khó, làm quan Chủ Khảo. Trẫm lo lắm. Bọn chúng mà rớt hết thì Ngọc Hoàng Thượng Đế ta thật nhục mặt! Ngươi có cách nào giúp trẫm?

A Tí quỳ tâu:

- Cái lo của Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng chính là cái lo của nhiều vị tiên quan cao cấp khác của Thiên Đình. Hôm qua thần có trông thấy con trai trưởng của Vũ Khúc Tinh Quân bỏ học trốn xuống trần đi mua siêu xe bốn bánh để chở mấy em chân dài váy ngắn đi quẫy cuối tuần. Con trai thứ của Nam Tào thì nổi tiếng học dốt nhưng lại thích kết bè kết đảng với đám du thử du thực chuyên đi tìm các tiên nữ nhỏ xinh xinh để "nựng", để "khám phá". Cô con gái út của Bắc Đẩu còn vô tư hơn, không thèm nhìn qua sách vở, suốt ngày cùng đám bạn học la cà ở các quán cà phê hạng sang hết uống thuốc lắc rồi lại chơi bong bóng cười...  Học hành như thế thì chưa thi đã biết đậu hay rớt rồi!

Ngọc Hoàng thở dài:

- Đúng là đại kiếp nạn của Thiên Đình! Ngươi có diệu kế gì giúp trẫm có thể khiến Thái Thượng Lão Quân phải tự từ chức quan Chủ khảo kì thi sắp tới được không?

A Tí tâu:

- Tâu Ngọc Hoàng không nên, Thái Thượng Lão Quân là bậc đức cao vọng trọng trong tam giới, nếu Thiên Đình cố ý làm cho Lão Quân phải từ chức quan Chủ khảo, theo thiển ý của thần đó chỉ là hạ sách, chỉ làm cho thiên hạ chê cười!

Bực mình vì A Tí cứ vòng vo mãi, Ngọc Hoàng Thượng Đế buộc miệng chửi thề:

- "Định mệnh"! Hạ sách "cái con chuột"! Tình hình đã nguy cấp lắm rồi! Ngươi có biết nếu đám con cháu nhà trời đó mà thi rớt hết thì trẫm và các quan lại trong điện Linh Tiêu phải "đội quần" như thế nào không? Mẹ, tài năng như "cái con chuột"! Vậy mà cũng dám tự xưng là mưu sĩ!

A Tí sợ hãi vội quỳ mọp xuống tâu:

- Muôn tâu Ngọc Hoàng, thần chưa nói hết! Đầu tiên xin Ngọc Hoàng ban chiếu khen ngợi quan Chủ khảo Thái Thượng Lão Quân là bậc tài trí, tổ chức thi Tốt Nghiệp Lớp Phổ Thông Tiên Cảnh rất nghiêm minh và công bằng, để an lòng mọi người. Sau đó Ngọc Hoàng lại ban tiếp một "Ân chiếu", nói là do thương dân như con đẻ, do thương các thí sinh đã bao năm học tập vô cùng vất vả, nên kì thi này Thiên Đình mở "ân khoa" sẽ lấy đậu 99,9%. Đã lấy đậu 99,9% thì hầu hết ai có con em đi thi cũng đều sẽ vui mừng ủng hộ, thí sinh dù có đui cùi hay sứt mẻ gì cũng sẽ đậu hết. Ngọc Hoàng lúc đó đâu còn gì phải lo lắng nữa ạ!

Nghe A Tí tâu xong kế sách, Ngọc Hoàng Thượng Đế mồ hôi bỗng tuôn ra như tắm và tự nhiên hết bệnh. Ngài ngồi bật ngay dậy, sai quan Tổng thái giám truyền khẩu dụ đi mời Nam Tào và Bắc Đẩu vào cung gấp để bàn chuyện quốc sự...   






4. Đúng như A Tí đã dự đoán, kì thi Tốt Nghiệp Lớp Phổ Thông Tiên Cảnh đã "thành công tốt đẹp". Hơn mười ngàn thí sinh dự thi, trong đó có sáu trăm bốn mươi hai đứa con và cháu của Ngọc Hoàng thượng Đế, đều có được tấm bằng Tốt Nghiệp cầm tay, dù có người có tổng điểm thi thấp lè tè còn hơn ngọn cỏ. Chỉ có một thí sinh duy nhất là bị đánh rớt, đó chính là cô con gái út của Bắc Đẩu. Do tiên nữ này đã lỡ chơi hết mấy viên hồng phiến trước giờ thi nên khi vào phòng thi cô ta lăn đùng ra ngủ ngon lành. Các quan Giám thị dù đã cố gắng hết sức nhưng vẫn không thể nào đánh thức được đành đưa cô ta đi cấp cứu...

Kết quả kì thi đã làm đẹp lòng Ngọc Hoàng Thượng Đế và các quan lại cao cấp Thiên Đình. Họ cùng tâu lên Ngọc Hoàng, xin chính thức công nhận Ai Tí là Văn Võ Trạng Nguyên và ban áo mão quan Đệ nhất Thập Nhị Địa Chi cho A Tí. Cũng từ đó tuy luôn bị nhiều người trong dân gian dè biểu, chửi bới là thứ quan tham ăn chỉ biết đục khoét ngân quỹ, hà hiếp dân lành; là loại quan ngu dốt tuy có cái thân hình người nhưng đầu lại chứa "não chuột", A Tí vẫn luôn là là vị thần đứng đầu trong Thập Nhị Địa Chi cũng do chính từ câu chuyện thâm cung bí sử kể trên.


Thanh Trắc Nguyễn Văn



-------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

10 nhận xét :

NgocNga Chau nói...

hay quá !

Phú Phạm Văn nói...

Thanh Trắc Nguyễn Văn
Hay quá ng anh em !

Thanh Hảo Bùi nói...

Thâm thuý ! 👍

Nguyen Manh Hoang nói...

Tiểu phẩm A TÍ chính truyện rất , rất...quá hay , không những dí dỏm hấp dẫn mà còn mang rất nhiều ý nghĩa cho thời cuộc nay và còn cho nhiều thời đại .. Xin chúc mừng tác giả Thanh Trắc Nguyễn Văn.

Van Vukim nói...

Tác giả Viết duói dạng chuyện vui Thiên đình ẩn dụ rát khéo léo tài tình nên rất hấp dẫn .Quá hay!Rất ý nghĩa

Nguyễn Hồng Thu Thủy nói...

Tiểu phẩm thật tuyệt vời!

Nguyễn Sỹ Đoàn nói...

Rất sâu sắc và ý nghĩa. “Nói đây chết cây Bắc Cực”

Son Tran nói...

Bài viết hay

Nguyễn Công Lịnh nói...

Hay...

Hồng Cẩm nói...

Hay quá mà hài vui có ý nghĩa, chúc mừng tác giả thật nhiều niềm vui và hạnh phúc nhé