Thứ Năm, 24 tháng 9, 2020
Thơ Lục Bát tháng 9.2020 P3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
22. ĐỢI...
Biết là xa cách từ lâu
Liệu còn ai đợi bắc cầu tơ duyên?
Tình xưa như bến đợi thuyền
Để cùng mắt biếc tóc huyền trong nhau
Đợi bao giờ đến ngày sau
Tàn hương sắc có bạc màu thời gian?
Đợi khi đắng chát cơ hàn
Lửa lòng dẫu tắt hợp tan vẫn cùng
Đợi người một lối đi chung
Bao nhiêu giông tố mịt mùng sẽ qua
Bình minh không đợi chén trà
Vui buồn có đợi người xa trở về?
Heo may thu đợi ngõ quê
Còn ai đợi một lời thề chưa quên...?
Đặng Vương Hưng
23. HƯƠNG NGỌC LAN
Em qua mặc áo nõn xanh
Bước ngang lối mộng làm anh thẫn thờ
Bỗng thành lai láng hồn thơ
Ngàn con sóng vỗ vỗ bờ mơn man
Lòng bao xao xuyến dâng tràn
Nồng hương tình ái Ngọc Lan đất trời
Thượng tuần trăng đã lên khơi
Thoảng đưa ngọn gió lả lơi khát thèm
Tóc buông xõa xuống vai mềm
Đỏ hồng làn má môi em ngọt ngào
Ngỡ là một giấc chiêm bao
Đôi con tim mộng lạc vào vườn hoang
Dìu nhau từng bước lang thang
Ngàn muôn ánh bạc ánh vàng đầy sân
Ngọc Lan hoa nở trắng ngần
Chìm trong giấc mộng ái ân... giữa đời!
Đồng Kế
24. BÓNG MẸ
Nhớ Hà Nội bước vào thu
Mẹ đưa hương cốm lãng du phố dài
Dâp dềnh quang gánh trên vai
Tiếng rao nhuộm ánh ban mai trên đường
Hà Nội Ba sáu phố phường
Cốm Làng Vòng đã tỏa hương từng nhà
Những con đường mẹ đi qua
Gập ghềnh trăn trở xót xa trong lòng
Nghĩ về mẹ lệ tuôn ròng
Khổ đau vất vả long đong nuôi mình
Bao nhiêu nặng nghĩa sâu tình
Ướp trong đáy mắt bóng hình - Mẹ ơi!
Bùi Nguyệt
25. CÔ BÉ BỎ BÙA
Mùi hương hoa bưởi ở quê
Ngấm hồn trai trẻ đam mê với đời
Tóc thời bốn sáu chẻ ngôi
Cầm đàn ngâm khúc bà tôi lên chùa
Nhà bên cô bé bỏ bùa
Vuốt keo chải chuốt để cưa được nàng
Ghi thơ dưới ánh trăng vàng
Cho vào bưu thiếp gửi sang bên nhà
Nụ quỳnh bên đó nở hoa
Nhìn tôi e thẹn như là chiều rơi
Lửa tình ai nhóm bồi hồi
Nén trong câu hát người ơi đừng về
Dáng hình ai thả bùa mê
Nụ cười như nước sông quê ngọt ngào
Rót đầy tôi phải làm sao
Em nâng tình khúc ngả vào thơ tôi.
Hà Ngọc Hoàng
26. MIỀN XƯA
Con về tìm lại miền xưa
Thấy trong màu nắng đong đưa tiếng chiều
Con về vấp phải cánh diều
Cơn mơ chưa cạn càng liêu xiêu lòng
Con về tìm lại dòng sông
Mắt cay mặn chát đáy lòng nôn nao
Con về tìm khúc đồng dao
Tìm con thuyền giấy lấp vào tuổi thơ
Lũy tre cọt kẹt bấy giờ
Trưa hè nắng lửa mắt mờ giọt cay
Bóng làng xưa bụi phủ dày
Chìm trong khói ngùn ngụn bay nhạt nhoà
Con va vào khúc ơi à
Treo hai đầu võng tiếng bà vọng đêm
Chập chờn tim giục con tim
Dặm dài lưu lạc qua miền mơ xưa.
Lê Thị Hương
27. TRỞ VỀ
Ta về qua ngõ mưa bay
Nhớ chiều thu ấy mưa đầy tóc em
Lối xưa đâu vạt cỏ mềm
Một thời trăng rụng xuống thềm tương tư.
Ta về tìm đọt mù u
Nghe vườn trái chín tiếng ru em buồn
Tơ lòng ta buộc, em buông
Trăm năm thương cánh chuồn chuồn lặng bay.
Ta về gió ướt thấm vai
Qua cầu thuyền ấy đã thay đổi dòng
Ngậm ngùi kẻ đứng bên sông
Với tay níu lấy cành hồng bơ vơ.
Bao năm sương trắng bụi mờ
Bao năm tay trắng để giờ trắng... tay!
Ta về qua ngõ chiều nay
Nghe mùa trăng lạnh từ ngày xa em.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
28. BẾN SÔNG CHỜ
Vẫn em ở chốn xa vời
Vẫn tôi bến đợi một thời cả tin
Đáy sông bóng sáo còn in
Thuyền ngang bến dọc dõi nhìn ngày xưa
Lục bình vài đám lưa thưa
Ta cùng cái bóng mình vừa một đôi
Người giờ vẫn chỗ xa xôi
Rêu phong bến cũ rối bời gió xuân
Mấy câu lục bát gượng vần
Vớt lên thả xuống bao lần sóng xô
Cứ chờ mãi chuyện hư vô
Chắc đâu hồi khứ chuyến đò sang ngang?
Áng mây chiều cũng võ vàng
Nhuộm câu lục bát bẽ bàng tình xưa.
Bùi Hùng
29. HEO MAY NGANG PHỐ
Ai cầm ngọn gió heo may
Thả ngang vào sớm thu nay dịu dàng
Dường như nhẹ tiếng lá vàng
Vừa rơi rất mỏng bên hàng cây thưa
Hương nồng hoa sữa thoảng đưa
Bóng người trong giấc mơ trưa mỉm cười.
Ngân Hậu
30. MÙA THU HÀ NỘI TÔI YÊU
Mùa thu Hà Nội tôi yêu
Đắm say, lãng mạn thật nhiều trong ta
Mùa thu tựa một bài ca
Với bao cung bậc thiết tha, nồng nàn
Mùa thu Hà Nội ngập tràn
Tình yêu, cảm xúc tỏa lan lòng người
Dù đi khắp bốn phương trời
Trong tim vẫn một góc đời... Thủ đô
Mùa thu Hà Nội mộng mơ
Sen tàn, vàng phố cúc, thơ trao người
Mùa thu... xin nói một lời
Không yêu lại tiếc quãng đời... sang đông!
Mùa thu Hà Nội xanh trong
Trắng mây, biếc nước, thắm hồng con tim
Bao năm mải miết kiếm tìm
Trời thu bất chợt tiếng chim gọi bầy
Mùa thu Hà Nội đắm say
Mơ trong ánh mắt cầm tay nẻo đường
Mùa thu gieo nỗi vấn vương
Mùa sau mầm nảy yêu thương trọn mùa
Tháng ngày bươn chải sớm trưa
Thôi đành hẹn lại cho vừa thu sang
Nỗi niềm hạnh phúc dâng tràn
Mùa thu Hà Nội đẹp trang tình người.
Trần Mạnh Tuân
31. LỤC BÁT CHO NHAU
Một câu lục bát cho nhau
Anh và Em đến ngàn sau còn chờ
Em là em của ước mơ
Anh là anh của vần thơ bềnh bồng.
Em là em... dải mây hồng
Anh là gió thổi cuồng phong giữa đời
Em là cánh Én chơi vơi
Đại Bàng tung cánh ngút trời là anh.
Em là ngọn mạ non xanh
Anh bông lúa chín trĩu cành vàng ươm
Em là cánh hoa Hướng Dương
Anh tia nắng chiếu tình thương dạt dào.
Em là ngọn sóng cuộn trào
Anh là biển... Ôm em vào trùng dương
Trăm năm còn ngạt ngào hương
Thơ và Đời cứ vấn vương trong lòng.
Phạm Thương Hợp
32. LƯỢM CHÚT QUÊ XƯA
Ta về lượm chút quê xưa
Thơm nồng rơm rạ, ngày mùa lối quê
Lũ trâu gặm cỏ triền đê
Lưng còng dáng mẹ dãi dề đồng sâu
Ta về tìm lại hương cau
Bà ngồi bỏm bẻm giã trầu bờ hiên
Đợi ai trăng lấp ló nghiêng
Bên nồi khoai luộc, kể miền xa xôi
Cha ngồi nhai khói thảnh thơi
Nhớ đêm trăng ấy trao lời mai sau
Lúa non thơm vị tươi màu
Ngắm đôi bạn trẻ sũng đầu sương đêm
Buông gầu múc ánh trăng mềm
Đổ vào khoảng tối cho đêm rạng dần
Về tìm con sóng sông ngân
Đường xưa, mà thấy bước chân ngỡ ngàng.
Hương Nguyên
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét