Chủ Nhật, 7 tháng 1, 2018
Thơ hay mỗi ngày (2)
1. NỖI NHỚ ĐI VÒNG
Đôi khi nỗi nhớ đi vòng
Biển không sóng cuộn
Bão lồng tầng sâu.
Đôi khi nhớ thắt lá trầu
Hương cau quyện lấy
Thắm màu
Đỏ môi.
Đôi khi trong dạ bồi hồi
Trái tim thủ thỉ những lời yêu thương.
Đôi khi đôi má em hường
Cho môi em thắm
Nắng vương nụ tình.
(Báo Bà Rịa - Vũng Tàu)
Từ Dạ Linh
2. DÁNG NGỌC
Em về qua lối cỏ may
Đường xưa hoa nắng rụng đầy tóc em
Cỏ nhung nâng gót chân mềm
Nụ cười má lúm đồng tiền có duyên.
Thướt tha tà áo trinh nguyên
Trong veo đôi mắt đen huyền ngây thơ
Ta về nhuộm ánh trăng mơ
Tương tư dáng ngọc thẩn thờ con tim.
Có phải em? Có phải em?
Dịu dàng tơ liễu cho mềm lòng ta
Thanh tao sắc vóc ngọc ngà
Tính tình thùy mị, nết na, ngoan hiền.
Nắng chiều chiếc bóng em nghiêng
Nhẹ nhàng tiếng guốc trên triền đê xanh
Bờ vai bé nhỏ mong manh
Mong làm bướm đậu trên vành nón em.
(Báo Bà Rịa - Vũng Tàu)
Trần Bích Liễu
3. MẸ...
Chiều ngả dài bóng nắng
Soi dáng mẹ lưng còng
Trải qua bao năm tháng
Tóc xanh giờ bạc phơ
Tuổi xuân trôi lặng lẽ
Về đâu rồi mẹ ơi
Những nhọc nhằn vất vả
Theo bám trên thân gầy
Làm sao mà đo đếm
Bao đoạn đường gian truân
Đôi bàn tay chai sạm
Bởi bao năm gánh gồng
Dẫu thời gian trôi vội
Nhưng nghĩa tình yêu thương
Vẫn nồng nàn ấm áp
Khi được bên mẹ hiền.
(Báo Bà Rịa - Vũng Tàu)
Quỳnh Mai
4. LẼ RA GỌI BÁC LÀ BẦM
Lẽ ra gọi bác là bầm
Trung du nhớ mãi tuổi hồng bầm ơi !
Ghét ghê cái thói nửa vời
Nửa câu thơ với một trời nhớ mong
Đừng mơ huyền ảo bóng hồng
Để cho cọ biếc cầm lòng ghét hoa
Ngày em bỏ xứ đi xa
Hàng cây long não xuýt xoa thở dài
Đêm đêm nhìn ánh sao rơi
Hoa quỳnh níu lấy thương ai khóc thầm
Thương con đò nhỏ trầm ngâm
Sông Hồng vắng bặt tiếng bầm gọi em
Bông bưởi nở trắng bên thềm
Bỗng oà nức nở vào đêm mưa rào
Trăng tà chênh chếch cầu ao
Bầm ra múc cạn đổ vào đồng xanh
Thương bầm lắm phải không anh!
Vai sờn sỏi đá đã thành trung du
Em đi biết mấy mùa Thu
Sụt sùi tháng bảy lời ru nao lòng
Chùm sim tím trật nhớ mong
Ước gì trở lại tuổi hồng... bầm ơi!
(Báo Bà Rịa - Vũng Tàu)
Nguyễn Thị Hồng Vân
5. MẮC VÕNG
Tôi về mắc võng câu thơ
Neo thời gian giữa đôi bờ hoa niên
Bế bồng qua mấy thệ nguyền
Áo em còn có trinh nguyên tuổi rằm?
À ơi... mắc võng trăm năm
Đôi bàn tay mỏi. Ai cầm ngày xưa?
Thêm một bước có là thừa?
Quay về lại nhớ nhịp đưa võng đời
Em giờ mắc võng trong tôi
Còn tôi mắc võng giữa lời thế nhân
Trăng xưa rụng bến sông rằm
Tôi - em mắc giữa lũng trầm lời ru.
(Báo Bà Rịa - Vũng Tàu)
Sông Hương
6. ĐÊM VÀ EM
em đã từng chạm vào đêm
cho thênh thang cát vắng trăng vàng
tôi du ca
em có là biển cạn để bập bềnh một tình khúc hồng hoang
em có nói gì đâu mà tôi đã khóc
chiếc bóng mình gãy theo ánh trăng tan
tôi đã dồn cả ngàn đêm thắp lên một ngọn nến
để soi lối về giữa lòng em nghe giông bão tả tơi
em đã từng chạm vào tôi
sao hoang vu đồi vắng
quán cóc buồn tự chuốc rượu
em ơi
đêm và em: là hai tên phản bội
tôi có khóc đứng ngồi cũng thương nhớ
cả hai.
(Báo Bà Rịa - Vũng Tàu)
Trần Đức Tín
7. ĐI VỚI TRĂNG
Trên đồi trăng
Nhuộm vàng đỉnh gió
Thắp lên những giấc mơ diệu kỳ
Em về như cuộc hẹn trăm năm
Bài đồng dao ai hát
Đêm nay tôi mơ làm thân cuội
Em một đóa hằng nga
Tươi xanh mầu trăng
Bên gốc đa nghìn năm
Em trôi về đêm định mệnh
Đêm nghe trăng tận nguyệt
Đêm hằng
Đêm tình
Hỏi cánh gió
Đưa ta về đâu!
(Báo Bà Rịa - Vũng Tàu)
Huỳnh Thị Quỳnh Nga
8. NHỚ TRUNG THU
Trung Thu - Tết của trẻ em
Mà sao ta thích rước đèn đi chơi!
Đã qua rồi cái tuổi thơ
Qua rồi cái tuổi dại khờ hôm nao.
Nhớ lồng đèn đỏ ngôi sao
Lồng đèn gà, thỏ - cái nào cũng xinh
Múa lân trống đánh thùng thình
Rước đèn đi khắp đầu đình, cuối thôn.
Gió lay ánh nến chập chờn
Lồng đèn bốc cháy - khóc om một vùng!
Con gà trống đã “tiêu tùng”
Giấy màu cháy hết, trơ khung con gà!
Thương thời thơ ấu của ta
Trung thu gợi nhớ diết da trong hồn
Nhìn trăng thu, dạ bồn chồn
Nhớ về những chiếc đèn lồng thuở xưa!
(Báo Bà Rịa - Vũng Tàu)
Nguyễn Thị Mai Trâm
9. HƠI XƯA
Con về mò mẫm vách xưa
Tìm hơi mẹ tan trong mưa dãi dầm
Cải trời tim tím ruột bầm
Ôm áo cũ thì thầm những đêm
Nhớ cha những giấc lim dim
Sao trời cũng lúc nằm im mịt mùng
Mây cao treo với chập chùng
Đưa tay đã rạn bão bùng tuổi thơ
Mỏi mòn đưa đôi mắt ngơ
Tiếng thương chưa cạn bơ vơ mộng sầu
Tiếng mưa rách toạt đêm thâu
Chảy vào ngõ ngách đi đâu giữa trời
Con về trong sợi chơi vơi
Vắng cha, thiếu mẹ nửa đời chưa nguôi
Trôi về bao dốc ngược xuôi
Xin ôm một chút bùi ngùi con đi.
(Báo Bà Rịa - Vũng Tàu)
Tuyết Nhi
10. TỰ KHÚC
Phố chẳng níu ta về
Mùa cũng vội đi
Cây lặng lẽ âm thầm trút lá
Phố vắng đôi mình cũng thành xa lạ
Con sẻ nâu ngơ ngác buồn...
Tiếng chuông gió bên thềm văng vẳng cô đơn
Leng keng rớt rồi lăn tròn trên cỏ
Lời yêu ngày xưa người ngỏ
Lẽ nào lại quên...
Trái tim điên cuồng chẳng chịu ngủ yên
“Em nhớ anh... em nhớ anh”... ngân nga hoài không dứt
Vậy mà người vô tình làm ngơ chẳng biết
Ta nuốt lệ ... cười chua chát đắng cay
Rượu đã nhấm đâu mà tình ái đã say
Ta trót lỡ một ánh nhìn để cả đời vương vấn mãi
Tự chuốc cho mình nỗi đau tê dại
Vẫn giả vờ vui...
Vẫn hớn hở cười... lãng nhách...
Người đàn bà trong ta bưng mặt khóc
Đêm cô đơn đêm thở dài khó nhọc
Con sẻ nâu gục chết phía hiên nhà...
(Báo Bà Rịa - Vũng Tàu)
Trà Hoa Nữ
11. NGÀY XƯA NHỚ TUỔI HỌC TRÒ
Ngày xưa nhớ tuổi học trò
Những chiều tan học thập thò đợi nhau
Nhớ gì trong gió lao xao
Em cười trong mắt mà sao thẹn thùng.
Sau em, tôi cũng ngượng ngùng
Từng màu hoa phượng bềnh bồng rụng rơi
Bài thơ đã viết hết lời
Muốn trao lại ngại, ngại rồi không... trao!
Để mùa hạ ấy qua mau
Để rồi kỷ niệm đi vào tháng năm
Để giờ em đã xa xăm
Còn đây trong gió tiếng thầm thì xưa...
(Báo Bà Rịa - Vũng Tàu)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
* Tho hay moi ngay
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét