Thứ Ba, 6 tháng 2, 2018

Thơ hay mỗi ngày (3)

Thiếu nữ áo đầm trắng đội hoa

1. TA TÌM NỖI NHỚ ĐÁNH RƠI

Có người nhặt nắng đem phơi
Kết thành nỗi nhớ
Bời bời đợi mong.

Sợi tình rớt ở đáy sông
Đò qua ai vớt
Mênh mông sóng dồi.

Ta tìm nỗi nhớ đánh rơi
Chênh chao giọt nắng
Buộc lời đa mang.

(Báo DakLak)

Từ Dạ Linh


Thiếu nữ áo dài hồng


Thiếu nữ áo dài trắng nón lá

2. XIN ANH

Xin anh một thoáng ngày xưa
Cánh chuồn bên cổng rào thưa xanh màu
Bờ đê sóng lúa rì rào
Mục đồng lơ đễnh lạc vào giấc mơ

Xin anh một chút ngẩn ngơ
Để trong nỗi nhớ lơ thơ mắt buồn
Lối về ướt đẫm mưa tuôn
Bờ vai chợt lạnh những cơn gió lùa

Xin anh một sớm cày bừa
Đồng quê thơm những vụ mùa xôn xao
Dịu dàng bên võng ca dao
Mẹ ngồi ru lại ngọt ngào tháng năm.

Xin anh một chút lặng thầm
Để cho nước mắt lỡ lầm tan đi
Người còn mỏi bước thiên di
Bến sông hoa cải lỡ thì đợi ai?

(Báo DakLak)

Kim Cương


Thiếu nữ áo dài tím

3. KHÓI CHIỀU

Một chiều ngọn khói xôn xao
Hương đồng ngan ngát ngọt ngào lời ru
Triền đê hoa cỏ mịt mù
Nhà tranh vách đất, hàng lu cũ mờ…

Đường về sợi khói lơ thơ
Trắng mùa thương nhớ giấc mơ ướt nhòa
Bờ rào biêng biếc nụ hoa
Cánh thư ngày cũ đi qua lặng thầm.

Khói chiều theo gió xa xăm
Người còn ở lại tháng năm lỡ làng
Con đò rẽ sóng sang ngang
Bến sông vắng những muộn màng ngày xưa.

Đồng xa thương buổi cày bừa
Mồ hôi rơi xuống gió lùa chưa khô
Ta về với khói nhấp nhô
Thương sao tiếng trẻ bi bô quanh nhà…

(Báo DakLak)

Mộng Tuyền


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng quần đen

4. CHO KHÚC THU VÀNG

Phía mùa hoa nở lao xao
Tình chưa bắt nắng
Em chao chát tình
Chuyện rằng hôm ấy sân đình
Có người nghiêng nón
Để mình ta say.
 
Thu vàng mấy độ lá bay
Má hồng lửa lựu
Ngất ngây xuân tình
Đành rằng em mãi trúc xinh
Ta không đếm ngói sân đình
Và mơ.
 
Thu về chao chát miền thơ
Ta còn vọng tưởng
Bên bờ tịch liêu
Gió trăng vọng lại tiếng tiêu
Ai sầu chẳng biết
Gợi điều tương tư.
 
Sợi tình ngỡ đã xa mù
Thu vàng ai hát
Cầm tù con tim
Tinh cầu lẻ bạn cánh chim
Cuốc kêu bờ giậu
Ta tìm chính ta.
 
Thu vàng gợi khúc hoan ca
Tình như mắt biếc
Vỡ òa niềm vui.

(Báo DakLak)

Từ Dạ Linh


Thiếu nữ áo hồng vai trần

5. LỐI THU

Chiều về ngõ đã sang thu
Nghe đâu đây tiếng chim gù hanh hao
Bàn chân gặp lá lao xao
Quờ tìm hơi ấm khát khao mặn nồng
Bến xưa người đã theo chồng
Bỏ ta ở lại dòng sông đục ngầu
Lắt lay cả mấy lá trầu
Quả cau héo quạch tình đầu phôi pha
 
Người giờ khuất nẻo đường xa
Lối xưa ta gặp bước ta... thuở nào.

(Báo DakLak)

Nguyễn Quỳnh Anh


Thiếu nữ ngực hoa hồng

6. VỚI CỎ

Quanh năm thơ thẩn vệ đường
Tóc xanh đẫm ướt phong sương tứ bề
Chân phương lời cỏ lời quê
Cúi đầu nâng bước người về chốn xa

Mặc người bao nỗi thương hoa
Cỏ vô tư hát khúc ca không lời
Bể dâu tàn cuộc rong chơi
Về thôi với cỏ nằm chơi bốn mùa...

(Báo DakLak)

Tịnh Bình


Thiếu nữ áo hồng đàn violin

7. KÝ ỨC HỘI AN

Vẫn còn ký ức Hội An!
Đèn lồng phố cổ trăng vàng bến xưa
Tháng tám trời cứ mãi mưa
Để em ướt áo cho vừa nhớ thương
Chùa Cầu phảng phất khói hương
Trăm năm đâu những con đường, dấu chân?
 
 ...Người về mưa rớt bâng khuâng!
Tường vôi ngói cũ dấu xuân đâu rồi?
Nguyệt cầm thổn thức bồi hồi
Soi gương giếng cổ lẻ đôi bóng hình
 
Ta còn ôm một mối tình
Thương em ngày ấy. Thương mình hôm nay!
Mùa thu gió lạnh sương bay
Nhớ đêm Hoài Phố cầm tay nhau về
 
...Người đi cách mấy sơn khê?
Sông Thu tắm ánh trăng thề…
đợi ai?

(Báo DakLak)

Đặng Hoàng Thám


Thiếu nữ áo đen

8. THỜI CHƯA YÊU

Hẹn về tôi với ngày xưa
Dẫu rêu cỏ úa
Dẫu xa lắm rồi
Thềm sông về lại tôi ngồi
Nhớ yêu tôi lội khắp thời ngu ngơ
 
Long nhong ruộng bãi cỏ bờ
Thèm khoai trốn nắng đốt tờ giấy lem
“Lên mây rồng rắn”… kiếm tìm
Thỏa chiều nắng úa
Thỏa đêm sao mờ
 
Lúa đang con gái còn chờ
Khổ tôi
Môi thắm bài thơ giấy hồng
Áo cài kín nụ thu đông
Giễu yêu mây tóc bơi trong nắng chiều
 
Với tay là chạm cái nghèo
Xác xơ rơm rạ bòng đèo hoài công
Sân nghèo cỏ úa rêu rong
Hương yêu lằng lặng bay trong nỗi mình
 
Nhớ thương về lại sân đình
Lẻ tôi với bóng và tình em xa
Tại lời không gấm không hoa
Yêu chưa dám ngỏ vẫn là chưa yêu.

(Báo DakLak)

Phan Thành Minh


Thiếu nữ ngồi áo đầm hồng

9. TA VỀ LÀM MỘT NÔNG DÂN

Ta về với rạ với rơm
Ta về với bữa cơm thơm bốn mùa
Ta về lại tắm nước mưa
Áo nâu, nón lá… sớm trưa cấy cày
Ta về bạn lại cầm tay
Đội mưa đội nắng tháng ngày cấy gieo
Làng quê giờ đã hết nghèo
Nhà cao cửa rộng đêm chèo đông vui
Nhà quê chia ngọt sẻ bùi
Ấm tình làng xóm mà vui tháng ngày
Về quê ta hát mê say
Sớm chiều lội ruộng … đắng cay vơi dần

Ta về làm một nông dân
Bưng bát cơm mới… bần thần thương cha…

(Báo DakLak)

Nguyễn Anh Đào


Thiếu nữ ngồi áo đầm trắng

10. VỚI LÀNG

Vẫn xanh dây bí dây bầu
Quanh năm ruộng cạn đồng sâu mùa màng
Mặc người áo mũ xênh xang
Chiêm mùa gối vụ đồng làng nắng mưa

Bữa cơm vẫn nếp cà dưa
Suốt đời tằn tiện mà chưa hết nghèo
Giếng làng gầu nước trong veo
Hồn làng vời vợi cong theo mái đình

Một thời câu hát trúc xinh
Miếng trầu thắm lại chúng mình giêng hai
Đi qua năm tháng rộng dài
Vẫn ưa thoang thoảng hoa nhài dịu hương

Nửa đời phố thị tha hương
Hoa râm mái tóc lần đường tìm quê.

(Báo DakLak)

Nguyễn Quỳnh Anh


Thiếu nữ áo đầm trắng, nón rộng vành

--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :