Thứ Tư, 22 tháng 12, 2021

Thơ sưu tầm: Cây đàn thương nhớ - Đinh Trầm Ca

Photo by Nguyenew


CÂY ĐÀN THƯƠNG NHỚ

Buổi ta vác cây đàn ngang trường cũ
Ai như em đứng ngó cuối hành lang
Ai như ta ngồi mơ sau cửa lớp
Có lẽ nào mình còn đó sao, Th…?

Buổi ta vác cây đàn xa trường cũ
Em vẫn còn chạy nhảy dưới hàng soan
Nên ta đi mà hồn thì quay lại
Níu vai cầu hát gửi khúc chia tan

Buổi ta vác cây đàn vào gió cát
Hồn không theo nên thân xác liêu xiêu
Ném nốt nhạc lên chín tầng mây dạt
Nghe quê người mưa rớt hột cô liêu

Ta gục xuống những đường gai đã nhọn
Máu từ tim ứa nở cánh phượng đầu
Ta muốn hái tặng em ngày tháng cũ
Chợt ngậm ngùi: ngày vui đã qua mau!

Ngày vui đã phai trên màu tóc cỏ
Cỏ còn xanh – đời xanh chẳng quay về
Chỉ câu hát giữ em hoài bé nhỏ
Nên ta thề: xin làm một kiếp ve!

Để hát mãi về em thời đi học
Cho trăm năm em vẫn nữ sinh hoài
(Nhỡ có tiếc cũng xin em đừng khóc
Đời không vui cho ta nhận riêng ai)

Buổi ta vác cây đàn về quê cũ
Qua dốc cầu gặp hồn nhỏ chơ vơ
Hồn đứng với ba mươi năm hoài niệm
Bên trường xưa (em có gặp bao giờ?)

Ta lại vác cây đàn đi tứ chiếng
Hồn theo ta qua những chốn mịt mùng
Mây viễn phố bao chiều thay áo nõn
Ta nâng đàn thương nhớ phá lên cung.

Đinh Trầm Ca


Photo by Nguyenew


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Nguyenew  minh họa sưu tầm từ internet.

Thứ Ba, 21 tháng 12, 2021

Thơ sưu tầm: Nếu em là cô giáo - Trần Đức Phổ

Thiếu nữ áo dài trắng


NẾU EM LÀ CÔ GIÁO

Nếu em là cô giáo
Anh xin làm học trò
Dạy cho anh một chữ
Một chữ thôi: hẹn hò!

Nếu em là cô giáo
Dịu dàng nhưng trang nghiêm
Anh học bài không thuộc
Em hãy nhốt vào tim!

Nếu em là cô giáo
Dạy cho anh văn chương
Giảng về tình yêu nhé,
Cho hồng thêm má hường!

Nếu em là cô giáo
Anh sẽ không bỏ trường
Dù trời mưa hay bão
Vẫn đến lớp làm gương!

Nếu em là cô giáo
Phấn, bảng đáng yêu hơn
Những số thực và ảo
Cũng lung linh, có hồn!

Em là cô giáo tốt
Cô giáo hiền và xinh
Mỗi ngày anh nắn nót
Viết tên cô giáo mình!

2015

Trần Đức Phổ


Thiếu nữ áo trắng mỏng


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet.

Chủ Nhật, 19 tháng 12, 2021

Thơ sưu tầm: Tháng chín - Nguyễn Lãm Thắng

Thiếu nữ xinh áo yếm vàng


THÁNG CHÍN

Nụ cười trong mắt hồn nhiên quá!
Tháng chín tơ non áo lụa bay
Áo trắng... tinh khôi như ý ngọc
Dịu dàng chi lạ! “điệu” như mây

Tháng chín trời xanh gọi gió về
Tóc mềm tay nõn nhẹ vân vê
Mùa thu ngơ ngẩn quên kẹp tóc
Chảy xuống bờ vai một mái thề

Gót hài nhu nhú bước hồn nhiên
Lối cỏ xanh như giấc mộng hiền
Em bước... tang tình con bướm trắng
Ngẩn ngơ lầm tưởng dáng nàng tiên

Một chùm khúc khích bên khung cửa
Thương quá đi nờ đôi mắt nai
Tháng chín lòng non như giấy mới
Ngượng ngùng khi chạm mắt con trai...

Nguyễn Lãm Thắng


Thiếu nữ xinh áo trắng mỏng


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet.

Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2021

Thơ sưu tầm: Gửi người em gái Sư phạm - Nguyễn Lãm Thắng

Thiếu nữ áo đầm bó trắng


GỬI NGƯỜI EM GÁI SƯ PHẠM

Có một chiều em đến với sông Hương
Ngồi với cỏ mơ màng con sóng vỗ
Mái tóc xoã kéo dài thêm thương nhớ
Em quay về bỏ lại nón bài thơ

Để đêm về chiếc nón hoá trăng mơ
Anh thao thức còn tình em lơ lửng
Anh biết chứ, tương tư là trộm vụng
Nhưng vì em đâu chịu hiểu lòng anh

Vầng trăng tròn vành vạnh đáy sông xanh
Anh vẫn đợi dẫu cổng trường đã khép
Đường Lê Lợi những vòng xe tội nghiệp
Anh đạp về cư xá Đống Đa

Ước một lần gặp lại để rồi xa
Để anh nhớ dẫu đơn phương cũng được
Để anh gửi lại em, đây mùi hương của tóc
Đây mắt xanh như lá liễu sân trường

Đây lụa là tà áo tím còn vương
Anh đã nhập vào tim chiều hôm ấy
Em ở đâu, hãy cho anh gửi lại
Để chúng mình lặng ngắm nước sông Hương...

Nguyễn Lãm Thắng


Thiếu nữ và hoa


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet.

Thứ Tư, 15 tháng 12, 2021

Thơ sưu tầm: Lời thề cỏ may - Phạm Công Trứ

Tips chụp ảnh đẹp


LỜI THỀ CỎ MAY

Làm sao quên được tuổi thơ
Tuổi vàng, tuổi ngọc - tôi ngờ lời ai

Thuở ấy tôi mới lên mười
Còn em lên bảy, theo tôi cả ngày
Quần em dệt kín cỏ may
Áo tôi đứt cúc, mực dây tím bầm
Tuổi thơ chân đất đầu trần
Từ trong lấm láp em thầm lớn lên
Thế rồi xinh đẹp là em
Em ra tỉnh học em quên một người
Cái hôm nghỉ Tết vừa rồi
Em tôi áo chẽn, em tôi quần bò
Gặp tôi, em hỏi hững hờ
“Anh chưa lấy vợ, còn chờ đợi ai?”
Em đi để lại chuỗi cười
Trong tôi vỡ một khoảng trời pha lê

Trăng vàng đêm ấy, bờ đê
Có người ngồi gỡ lời thề cỏ may...

Phạm Công Trứ


Tips chụp ảnh đẹp


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Tips chụp ảnh đẹp minh họa sưu tầm từ internet.

Thứ Ba, 14 tháng 12, 2021

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Đêm sầu về ôm khóc ánh sao rơi - Nguyễn Vỹ

Góc Nhỏ Văn Thơ


ĐÊM SẦU VỀ ÔM KHÓC ÁNH SAO RƠI - NGUYỄN VỸ

Đêm là thời khắc huy hoàng của nhà thơ, là âm thanh của sự im lặng kéo dài dành cho những người hướng nội, và là khoảng không đáng sợ của những kẻ vẫn đang bộn bề suy tư...

Đêm là khi ta chỉ có mình ta và những suy nghĩ quẩn quanh, là lúc ta nhìn lại chính mình, nhìn "đứa trẻ" đã từng ôm hoài bão, chí lớn muốn đi cho sạch nước non, muốn dùng tài hoa thay đổi thế giới.

Ấy vậy mà khi tim đã nguội lạnh, tuyết đã đóng dày, ta tự hỏi rằng... đêm sẽ bao giờ qua...


Photo by Nguyễn Hùng


Thứ Hai, 13 tháng 12, 2021

Phổ nhạc: Nỗi lòng của đá, nhạc: Đông Nam



Xin giới thiệu nhạc phẩm Nỗi lòng của đá của nhạc sĩ Đông Nam. Nhạc phẩm này được phổ nhạc từ bài thơ Tình đá của Thanh Trắc Nguyễn Văn.

Xin chân thành cảm ơn nhạc sĩ Đông Nam đã phổ nhạc bài thơ của Thanh Trắc Nguyễn Văn. Quý chúc nhạc sĩ Đông Nam luôn có nhiều sức khỏe và có thêm nhiều sáng tác mới.

Photo by Đinh Văn Linh


Thứ Sáu, 10 tháng 12, 2021

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Đêm qua tôi mơ thấy hòa bình - Đặng Thùy Trâm

Góc Nhỏ Văn Thơ


ĐÊM QUA, TÔI MƠ THẤY HÒA BÌNH - ĐẶNG THÙY TRÂM

"12.6.70

Có cái gì mong đợi tha thiết trong lòng. Mong gì? Mong những người về bổ sung cho bệnh xá để có thể đảm đương nhiệm vụ nặng nề trong những ngày tới. Mong cuối tháng em về, mong thư những người thân yêu… Và niềm mong ước lớn lao nhất là Hoà bình, Độc lập để mình lại trở về sống trọn trong lòng mẹ. Sao mấy bữa rày trong tâm tư mình nặng trĩu nhớ thương... Đêm đêm mình mơ thấy miền Bắc... Ngày ngày mình ước ao mong đợi... ôi Th. ơi! Đường đi còn lắm gian lao, Th. còn phải bước tiếp chặng đường gian khổ đó. Hãy kiên trì nhẫn nại hơn nữa nghe Th...

16.6.70
...
Hôm qua trong cảnh hoang tàn sau trận bom, mọi người gồng gánh ra đi, anh Đạt đăm đăm nhìn mình nửa đùa nửa thật hỏi: "Có ai biết cảnh này không nhỉ? Nếu hoà bình lập lại ắt hẳn phải chiếu cố nhiều đến những người đã qua cảnh này". Mình cảm thấy đau nhói trong lòng, mình làm không phải để được chiếu cố, nhưng có ai hiểu nỗi ước ao cháy bỏng của mình không? Mình trả lời anh Đạt:

- Ồ em thì chả cần chiếu cố đâu. Ước mong của em chỉ là hoà bình trở lại để em được về với má em. Có thế thôi!

Quả thực mình đã không nghĩ gì đến hạnh phúc của tuổi trẻ, không hề mong ước được sống trong một tình yêu sôi nổi, mà lúc này chỉ có tình gia đình, chỉ có ước mong sum họp với gia đình. Có thế thôi chứ không mong hơn ngoài việc phục vụ cho Đảng, cho giai cấp nữa."

Nhật ký của Đặng Thùy Trâm chấm dứt ở ngày 20.6.1970.


Photo by Đinh Xuân Tiệp


Thứ Năm, 9 tháng 12, 2021

Thơ ảnh: Thu nhớ

Thơ ảnh Thu nhớ


Vô cùng xúc động khi được nhà thơ Vĩnh Nguyên gởi tặng cho thi ảnh Thu nhớ. Xin cảm ơn nhà thơ Vĩnh Nguyên rất nhiều, chúc nhà thơ luôn hạnh phúc và có thật nhiều sáng tác mới.

Photo by Đinh Văn Linh


Thứ Tư, 8 tháng 12, 2021

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Bài thơ về tiểu đội xe không kính - Phạm Tiến Duật

Góc Nhỏ Văn Thơ


BÀI THƠ VỀ TIỂU ĐỘI XE KHÔNG KÍNH

Không có kính không phải vì xe không có kính
Bom giật, bom rung kính vỡ đi rồi
Ung dung buồng lái ta ngồi,
Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng.

Nhìn thấy gió vào xoa mắt đắng
Nhìn thấy con đường chạy thẳng vào tim
Thấy sao trời và đột ngột cánh chim
Như sa, như ùa vào buồng lái

Không có kính, ừ thì có bụi,
Bụi phun tóc trắng như người già
Chưa cần rửa, phì phèo châm điếu thuốc
Nhìn nhau mặt lấm cười ha ha.

Không có kính, ừ thì ướt áo
Mưa tuôn, mưa xối như ngoài trời
Chưa cần thay, lái trăm cây số nữa
Mưa ngừng, gió lùa khô mau thôi.

Những chiếc xe từ trong bom rơi
Đã về đây họp thành tiểu đội
Gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới
Bắt tay qua cửa kính vỡ rồi.

Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời
Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy
Võng mắc chông chênh đường xe chạy
Lại đi, lại đi trời xanh thêm.

Không có kính, rồi xe không có đèn,
Không có mui xe, thùng xe có xước,
Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước:
Chỉ cần trong xe có một trái tim."

Phạm Tiến Duật


Tiệm Cổ Phục Hoàng Thành


Thứ Hai, 6 tháng 12, 2021

Thơ Lục Bát tháng 12.2021 P5 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ áo trắng


41. MÙA CẦU NGUYỆN VẮNG EM

Nhà thờ chuông đổ chuyển canh
Vắng em đêm lạnh còn anh một mình
Đèn dây mầu sắc lung linh
Chúa đang ban phước - chúng sinh trải lòng

Người xe nhộn nhịp phố đông
Giáng sinh vắng một bóng hồng ngày xưa
Giao mùa trời lắc rắc mưa
Noel chuông đổ vọng thưa thưa dần

Phố dài lặng lẽ bước chân
Một mùa cầu nguyện - người thân xa rồi
Em như một vệt sao rơi
Xa xăm tắt giữa bầu trời Giáng Sinh.

Hồ Đình Bắc


Thiếu nữ ngồi băng gỗ áo dài trắng


Chủ Nhật, 5 tháng 12, 2021

Thơ Lục Bát tháng 12.2021 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng


31. CHUÔNG CHÙA

Gió luồn qua tiếng chuông ngân
Người đời nghiêng ngả bao lần trăng treo
Còn xưa tiếng một quê nghèo
Ngày rằm mười bốn mang theo lên chùa.

Không ham thắng, chẳng lo thua
Trên đồng lúa chín thơm mùa vàng rơi
Âm vang tựa tiếng đàn trời
Người luôn kính lễ trăng khơi suối ngàn.

Tiếng xa chạm giọt sương tan
Bay về quyện tới bên làn khói hương
Chuông ngân sáng mọi cung đường
Nguyện cầu giữ trọn lời thương bên người.

Hoàng Minh Thuận


Thiếu nữ áo dài trắng, nón lá


Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2021

Thơ Lục Bát tháng 12.2021 P3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ nằm áo dài trắng


21. VẦN THƠ DÂNG MẸ

Vần thơ dâng Mẹ ngày nào
Mỗi lần đọc lại, mắt trào lệ rơi!
Có gì hơn thế trên đời
Thiêng liêng tình Mẹ đầy vơi tháng ngày

Lời ru từ ấy đến nay
Vẫn như dòng nước sông đầy nhẹ trôi
Ầu ơ... Mẹ hát đưa nôi
Đưa con đi khắp đất trời núi sông

Mẹ ơi! con nhớ ghi lòng
Miếng khoai nhường nhịn ấm nồng dạ con
Nắng mưa đời Mẹ mỏi mòn
Vai gầy gánh nặng, lòng son đợi chờ...

Ước ao gặp Mẹ trong mơ
Để con dâng tặng bài thơ cuộc đời
Làm sao nói hết Mẹ ơi
Bao la tình Mẹ ấm lời thơ con…

Đỗ Đức Năm


Thiếu nữ áo dài ngồi trên vespa


Thứ Sáu, 3 tháng 12, 2021

Cá Rồng Huyết Long Bạch Ngọc - Giải Vàng Hội Hoa Xuân 2020



Cứ mỗi năm Hội Hoa Xuân Tao Đàn ở Thành phố Hồ Chí Minh lại tổ chức các giải thi cá cảnh, cây cảnh, đá cảnh, hòn non bộ...

Năm 2020, chú cá rồng huyết long bạch ngọc trong video đã đoạt được Giải Vàng Cá Rồng Hội Hoa Xuân Năm 2020


Diệu Nhi áo dài trắng nữ sinh


Thứ Năm, 2 tháng 12, 2021

Thơ Lục Bát tháng 12.2021 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ áo dài bên xích lô


11. CHUNG CHIÊNG

Ai mang đến cái chung chiêng
Để tôi khổ sở ngả nghiêng với đời
Đôi chân rèn luyện một thời
Mà sao giờ thấy đất trời lắc lư

Gối mòn chân lỏng vậy ư ?
Tại người đằm thắm tại hư tâm hồn ?
Ô hay sóng nước dập dồn
Là do sông biển gió đồn vu vơ

Chung chiêng mang đến vật vờ
Cặp tình gắn kết ngẩn ngơ rối bời
Đầu chân bất nhịp chơi vơi
Lẽ nào chẳng có mọi thời nhân gian

Chung chiêng ắt phải gian nan
Là trong tiềm thức trời ban cho người
Chung chiêng mang đến nụ cười
Ai ơi đừng gắn với người lẳng lơ

Hà Văn Tất


Thiếu nữ áo dài ngồi xích lô


Thứ Tư, 1 tháng 12, 2021

Thơ Lục Bát tháng 12.2021 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ áo dài trắng, cầm dù trắng

1. MẸ CHỒNG TÔI

Từ ngày con về làm dâu
Mẹ chưa từng nói một câu nặng lời
Nuôi chồng con lớn thành người
Mấy mươi năm, tiếng ầu ơi còn nồng

Con là gái một đời chồng
Vại dưa đã héo, cải ngồng đã hoa
Thảo thơm lòng mẹ bao la
Mặc cho miệng thế lời xa tiếng gần

Dạy con từng nết ở ăn
Với chồng đừng thói đành hanh, đừng hiền
Lạt mềm buộc chặt thì nên
Thương chồng con, cũng đừng quên thương mình

Trên là nghĩa, dưới là tình
Ở ăn phải đạo, biết mình biết ta
Họ hàng nội ngoại gần xa
Đừng mang vật chất mà đo tình người

Vợ chồng chín bỏ làm mười
Có yêu thương mới sống đời bền lâu
Mai này con lại đón dâu
Khắc ghi lời mẹ làm câu răn mình...

Ánh Nguyệt


Thiếu nữ áo dài đỏ, viết câu đối

Thứ Hai, 22 tháng 11, 2021

Thơ sưu tầm: Hoa cỏ may - Xuân Quỳnh

Áo dài Yến Thanh


HOA CỎ MAY

Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.
Tên mình ai gọi sau vòm lá,
Lối cũ em về nay đã thu.

Mây trắng bay đi cùng với gió,
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ,
Thơ viết đôi dòng theo gió xa.

Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,
Ai biết lòng anh có đổi thay?

Xuân Quỳnh


Áo dài Yến Thanh


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Áo dài Yến Thanh minh họa sưu tầm từ internet.

Chủ Nhật, 21 tháng 11, 2021

Thơ sưu tầm: Về Đà Nẵng - Lê Minh Quốc

Thiếu nữ áo đầm hồng


VỀ ĐÀ NẴNG

đi trên đường phố
mỗi viên gạch xanh rêu như gọi tên tôi
dưới gót giày
sao linh hồn tôi không nhập vào cây
kiên nhẫn đứng chào hai mùa mưa nắng?
sao tôi còn tồn tại nơi đây
không tan ra giữa muôn trùng im lặng?
sao tôi không hoá thành mây
bay phiêu lãng dưới vòm trời Đà Nẵng?
sao tôi không hoá thân làm cơn sóng
tan trong hư vô réo gọi bến sông Hàn?
tôi thầm mong từng đêm rét cóng
được hoá thành cây bạch đàn
run lên tiếng hát
những con phố ngày xưa đã khác
chẳng ai nhận ra tôi
sao em không còn đặt trên môi
những âm thanh Quốc ơi
tôi già nua mà phố xá bình minh như trẻ nhỏ
mơ hồ nghe trong gió
ai đó
gọi tên tôi
dưới gót giày

Lê Minh Quốc


Thiếu nữ áo đầm vàng


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet.

Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2021

Thơ sưu tầm: Ném câu lục bát lên trời - Chu Minh Khôi

Mẹ già bên quang gánh


NÉM CÂU LỤC BÁT LÊN TRỜI

Cõi xưa lục bát mẹ ru
Thấm vào da thịt con từ trong mơ
Lớn lên tấp tểnh làm thơ
Mẹ về xa ngái, tiếng tơ rụng rời.

Ném câu lục bát lên trời
Xiên qua mây thủng nửa đời tay không
Phận con bán chữ long đong
Những câu thơ chết theo dòng thời gian.

Câu lục giờ đã úa tàn
Nếu tròn câu bát thì tan kiếp người
Ném câu thơ chết lên trời
Cõi xưa thuở mẹ xanh nơi ngút ngàn.

Bây giờ rớt lại trần gian
Một con khắc khoải, một tràn nhớ thương
Câu lục vấp ngã trên đường
Chênh chao câu bát khói hương dâng người.

Ném câu lục bát lên trời
Lấy mây trăng gió làm nơi cuộn mình
Lời ru chờ được tái sinh
Mẹ về nghe lại mới tinh vần đời.

Chu Minh Khôi


Hái thiếu nữ áo yếm


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet.

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2021

Siêu hài 0023 (sưu tầm): Chuyện rượu vang ra đời

Photo by Andy Nguyen


CHUYỆN RƯỢU VANG RA ĐỜI

Chuyện rượu vang ra đời đúng kiểu là một cú “tai nạn” vĩ đại của loài người! Hãy tưởng tượng một ngày đẹp trời, đâu đó cách đây hơn 8.000 năm, một anh nông dân thời tiền sử vác cả rổ nho về nhà, để quên trong góc hang vài ngày. Trời nóng, nho bị dập, nước chảy ra, men tự nhiên trong không khí bắt đầu “làm phép”, và thế là sau vài hôm, cái hỗn hợp kia bỗng dưng có mùi thơm thơm, uống vào thấy lâng lâng, quên luôn cả mệt mỏi của cuộc sống săn bắt hái lượm. Và thế là… rượu vang chào đời!


Photo by Andy Nguyen


Thứ Hai, 15 tháng 11, 2021

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Phía đông vườn Địa đàng

Góc Nhỏ Văn Thơ


PHÍA ĐÔNG VƯỜN ĐỊA ĐÀNG

Lời đề tặng là những dòng tâm tình được tác giả đặt ở đầu sách, gửi gắm tác phẩm của mình đến một cá nhân đặc biệt nào đấy. Vậy bạn đã bao giờ bắt gặp một lời đề tặng đẹp đến đến nỗi khiến lòng ta xao xuyến, dẫu chưa kịp lần giở cả những trang đầu tiên của câu chuyện.

Trong quyển "Phía đông vườn Địa Đàng" (East of Eden), John Steinbeck - tác gia vĩ đại người Mỹ đã khiến mình có một phút khựng lại như thế, khi ông dành tặng cuốn sách cho Pat Covici, biên tập viên và cũng là người bạn của ông.

"Gửi Pat,
Ngày ấy, anh bắt gặp em đang tỉ mẩn đục đẽo một hình nhỏ bằng gỗ. Anh hỏi: “Sao em không làm gì đó cho anh?”

Em hỏi anh muốn gì. Anh liền đáp: “Một cái hộp.”
“Để làm gì?”
“Để đựng đồ.”
“Đồ gì?”
“Bất cứ thứ gì em có,” anh đã nói thế.

Vậy thì đây, chiếc hộp của anh đây. Gần như mọi điều em có đều nằm trong đó, vậy mà nó vẫn chưa đầy.

Trong ấy có nỗi đau và những phút giây hứng khởi, những cảm xúc vui buồn lẫn lộn, cả những ý nghĩ tăm tối xen kẽ sáng tươi — có niềm vui của sự sắp đặt, có một chút tuyệt vọng, và có niềm hoan ca không nói thành lời khi em sáng tạo ra điều gì đó.

Phủ lên tất cả là lòng biết ơn và tình yêu mà em dành cho anh.
Vậy mà chiếc hộp ấy... vẫn chưa đầy.

JOHN"


Thiếu nữ xinh áo đen vai trễ


Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2021

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Trong dáng đứng của anh có dáng hình tổ quốc - Lê Anh Xuân

Góc Nhỏ Văn Thơ


TRONG DÁNG ĐỨNG CỦA ANH CÓ DÁNG HÌNH TỔ QUỐC - LÊ ANH XUÂN

"Anh ngã xuống đường băng Tân Sơn Nhứt
Nhưng Anh gượng đứng lên tì súng trên xác trực thăng
Và Anh chết trong khi đang đứng bắn
Máu Anh phun theo lửa đạn cầu vồng.

Chợt thấy anh, giặc hốt hoảng xin hàng
Có thằng sụp xuống chân Anh tránh đạn
Bởi Anh chết rồi nhưng lòng dũng cảm
Vẫn đứng đàng hoàng nổ súng tiến công

Anh tên gì hỡi Anh yêu quý
Anh vẫn đứng lặng im như bức thành đồng
Như đôi dép dưới chân Anh giẫm lên bao xác Mỹ
Mà vẫn một màu bình dị, sáng trong

Không một tấm hình, không một dòng địa chỉ
Anh chẳng để lại gì cho riêng Anh trước lúc lên đường
Chỉ để lại cái dáng-đứng-Việt-Nam tạc vào thế kỷ:
Anh là chiến sỹ Giải phóng quân.

Tên Anh đã thành tên đất nước
Ôi anh Giải phóng quân!
Từ dáng đứng của Anh giữa đường băng Tân Sơn Nhứt
Tổ quốc bay lên bát ngát mùa xuân"

(Tháng 3 - 1968)

Lê Anh Xuân


Photo by Nguyễn Hùng