Thứ Tư, 4 tháng 8, 2021

Thơ Lục Bát tháng 8.2021 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Làng trên núi


31. LƯỢM CHÚT QUÊ XƯA

Ta về tìm lại hương cau
Bà ngồi bỏm bẻm giã trầu bờ hiên
Đợi ai trăng lấp ló nghiêng
Bên nồi khoai luộc, kể miền xa xôi

Cha ngồi nhai khói thảnh thơi
Nhớ đêm trăng ấy trao lời mai sau
Lúa non thơm vị tươi màu
Ngắm đôi bạn trẻ sũng đầu sương đêm
 
Buông gầu múc ánh trăng mềm
Đổ vào khoảng tối cho đêm rạng dần
Về tìm con sóng sông ngân
Đường xưa, mà thấy bước chân ngỡ ngàng.

Hương Sinh


Thiếu nữ áo dài đỏ che dù



Thiếu nữ áo dài trắng ngủ trên bè


32. ĐÓA HỒNG YÊU THƯƠNG

Đoá hồng nở ngát hương trinh
Con cài trên ngực thắm tình Mẹ ơi!
Còn Mẹ diễm phúc trên đời
Tháng năm hạnh phúc ươm ngời yêu thương

Đoá hồng ngan ngát làn hương
Nâng niu trên ngực, con thương Mẹ nhiều
Tình Mẹ ru khúc dặt dìu
À… ơi! năm tháng, cầu Kiều con qua

Đoá hồng đằm thắm thiết tha
Lòng thành dâng Mẹ bao la ấm nồng
Bao mùa mưa nắng, bão giông
Liêu xiêu dáng Mẹ gánh gồng nuôi con

Đoá hồng thơm thảo lòng son
Muôn đời ghi nhớ công ơn sinh thành
Mẹ hy sinh cà tuổi xanh
Nâng con đôi cánh công danh rạng ngời

Hôm nay con đã nên người
Đoá hồng cài áo nở tươi ân tình
Nguyện lòng con mãi trung trinh
Nép bên bóng Mẹ yên bình tháng năm.

Nhật Quang


Thiếu nữ áo yếm nâu


33. TRÁI TIM HÓA ĐÁ

Trái tim hóa đá trên tay
Lời thương như gió vụt bay qua đầu
Ai đang ngồi khóc trên cầu
Buồn như nước lũ từ đâu mưa về

Trái tim hóa đá ngoài đê
Bỗng dưng bão nổi bốn bề trống không
Cả xóm không có đàn ông
Trái tim hóa đá cánh đồng chạy xa

Cả làng không có đàn bà
Trái tim hóa đá bỗng là dửng dưng
Hoa nở đến đó thì dừng
Chim không còn hót như từng véo von...

Đừng như trăng khuyết lại tròn
Trái tim hóa đá đâu còn tình yêu.

Đặng Vương Hưng


Thiếu nữ áo đen hở ngực


34. THỊ MẦU

Trời sinh ba ngấn cổ thon
Mày xanh lá liễu, mắt tròn bồ câu
Lẳng lơ nào giấu được đâu
Lửa tình phủ lớp áo nâu cửa chùa

Táo kia rụng có một mùa?
Cả năm ngơ ngẩn, lên chùa... tìm nhau!
Dõi nhìn sân trước nhà sau
Đong đưa duyên kiếp nỗi đau nhân tình

Hồng nhan đâu có tội tình?
Mầu ơi thôi hãy tụng kinh, tẩy trần!..
Nhưng mà mõ điểm, chuông ngân
Lửa lòng càng ủ lại vần vũ say

Cửa thiền nhang quặn hương bay
Xót thương tiểu Kính, oan này vì đâu?
Sinh cau, trời chẳng sinh trầu!
Em đành chịu tiếng... Thị Mầu lẳng lơ ?

Nguyễn Ngọc Cẩn


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng


35. CHỢ QUÊ

Chợ quê bán những thứ quê
Nào là rổ, sảo, nong, nia, giần, sàng ...
Tôi mua một mớ tập tang
Em mời đon đả dịu dàng rất duyên

Thấy cô hàng xén ngồi bên
Mải buôn bán quá mà quên lấy chồng
Phiên nào chợ họp cũng đông
Người quê thân mật như trong một nhà

Qua hàng bánh đúc bánh đa
Tiếng cười các chị các bà giòn tan
Góc này quán rượu râm ran
Chuyện quê đặt cả lên bàn cùng say

Cuối tầm tay díu bàn tay
Chợ tan giọt nắng cuối ngày rơi nghiêng
Hẹn nhau một tháng bốn phiên
Chợ quê thành lệ không tiền cũng đi.

Bùi Hùng


Thiếu nữ áo dài trắng, nón lá


36. TIẾNG GỌI ĐÒ

Mơ màng nghe tiếng đò ơi!
Từ trong ký ức xa xôi vọng về
Tiếng lòng trải bến sông quê
Nghe sao da diết não nề… mà thương!

Phải chăng tiếng mẹ đêm trường
Hay là tiếng vạc kêu sương giữa trời
Đò ơi! vọng giữa chơi vơi
Mỏng như chiếc lá, mảnh đời mỏng manh

Vẳng nghe tiếng gọi quê mình
Lại thương kiếp mẹ, tròng trành… đò ơi!

Thanh Bình


Thiếu nữ áo trắng, hoa hướng dương


37. TỪ NGÀY LÊN PHỐ

Từ ngày chân quấn theo chân
Hàng cau trước ngõ mấy lần trổ hoa
Từ ngày phố đến làng ta
Hình như tình đã manh nha phụ tình

Nhớ hôm làng mở hội đình
Em xinh cái tỉnh tình tinh cũng ngầu
Ước thề qua phố trôi mau
Môi hoa giờ cũng lên màu phố hoa

Từ ngày làng sẵn đại gia
Hình như cái nết cái na vỡ mùa
Phố làng chen chúc hơn thua
Tình em thả thính rắc bùa lối đi

Từ ngày làng lắm công ty
Hình như cái gỉ gì gi cũng tiền
Xóm nghèo chẳng mấy bình yên
Tiếng loa uỳnh uỵch đè lên tiếng gà

Từ khi đổi ruộng xây nhà
Tiếng "cò" cứ lả là la bán đồng
Gót nâu lên phố tươi hồng
Thói đời biết tỏng tòng tong vẫn "chìm"

Sóng tiền phủ lấp sóng tim
Tôi đi vỡ đất, em tìm hương say
Thôi rồi tay (chả) cầm tay
Chân dài váy ngắn chỉ đày đọa nhau

Ngậm ngùi chẳng biết vì đâu
Sao làng lên phố mà đau thế này.

Phạm Luyến


Thiếu nữ áo trắng, hoa hướng dương


38. BẠN ƠI!

Năm mươi năm cũng ngày này
Cờ sao biểu ngữ, gió say... nghẹn ngào
Vui buồn chen lẫn xôn xao
Nửa nuối tiếc, nửa tự hào trong tâm

Đàn gà ngơ ngác ngoài sân
Bờ tre lúc lắc, tần ngần lá rơi
Sương Thu nhấp nháy nắng trời
Chích Chòe, Rẻ Quạt, Chìa Vôi... nhớ hè

Bao con mắt cứ đỏ hoe
Ngồi sau xe đạp mà nhòe khăn xoa
Người chúc tụng, bạn tặng quà
Rưng rưng theo mãi đường xa, vượt đèo

Hàng cây gió hát vui reo
Cảnh khuya côi cút mái nghèo chốn quê…
Bâng khuâng mỗi bước đi về
Bạn ơi! Lá rụng tái tê rừng già.

Trịnh Toại


Thiếu nữ áo trắng, hoa hướng dương


39. NGẮM MƯA

Trời mưa bong bóng phập phồng
Ta ngồi ngắm cái mênh mông một mình
Cỏ cây nghe cũng đa tình
Gió ru thẽ thọt nghiêng mình lả lơi.

Lá vàng mấy chiếc vừa rơi
Ngập ngừng như thể tiếc thời còn xanh
Phập phồng bong bóng tan nhanh
Như là những cái mong manh rã rời.

Chỉ riêng ánh mắt không lời
Nhìn nhau mưa ướt suốt đời chẳng quên
Cho dù không rõ tuổi tên…
Trót nhìn nên cứ nhiều đêm ước thầm.

Phạm Ngọc Lại


Thiếu nữ áo bà ba nâu


40. MÙA THU TỚI

Ngoài hiên trái bưởi nhuốm vàng
Heo may phơ phất thổi ngang góc vườn
Ráng mỡ gà rải vàng ươm
Sương giăng mờ ảo cánh buồm sông xa…

Mấy hôm mưa lũ quá đà
Nước sông quê đã lại pha sắc hồng
Ngô xanh kín bãi ven sông
Đậu vừa kết trái, lúa đồng tròn cây

Trời cao vài cánh chim gầy
Vẽ đôi vòng lượn trong mây kiếm mồi
Mặt trời gác núi xa xôi
Bến sông giờ đã tới hồi mờ sương

Mùa Thu đầy sắc, đầy hương
Đến cây cỏ dại ven đường cũng thơm

Lê Hải Châu


Thiếu nữ áo dài trắng nằm


--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :