Thứ Hai, 28 tháng 2, 2022

Thơ Lục Bát tháng 2.2022 P6 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Tháp nhiều tầng


61. VỀ XỨ CÁT

Em về xứ cát làm dâu
Đơn sơ chỉ có cau trầu nên duyên
Không chê mái lá thấp hèn
Khù khờ tâm tánh rất hiền là thương

Hoa cau nghiêng nắng góc vườn
Râm rang tiếng dế lối mòn về đêm
Ngập ngừng trong ánh mắt em
Không dưng thương nhớ mà nên vợ chồng

Em về xứ cát ven sông
Hương quê với một tấm lòng có em
Chòng chành “xớ rớ” mấy niên
Tôi về trong mắt em hiền như xưa!

Phạm Ánh


Đôi lứa



Thiếu nữ ngồi áo đầm vàng


62. NHỚ DÒNG SÔNG QUÊ NHÀ

Lâu rồi không ghé sông Châu
Hỏi rằng sông đã có cầu bắc qua
Bao năm tôi mãi xa nhà
Nhớ nhung bến nước vại cà vườn rau

Ngày nay đã bạc mái đầu
Khế ơi có mãi ngọt đâu để về
Những ngày cắt cỏ ven đê
Chăn trâu thổi sáo chiều quê ngọt lành

Gọi nhau bên mái nhà tranh
Nấp sau khóm trúc (em anh) tựa đầu
Trăng vàng đã tỏa bóng câu
Tiễn chân bộ đội mái đầu ướt sương

Anh đi vào mãi chiến trường
Ở nhà cày cấy ruộng vườn em chăm
Nhớ nhau ru gối ủ chăn
Thế rồi chờ hết một năm (cưới chồng)

Đỗ Văn Quỳnh


Tượng sắt đôi lứa

Đôi lứa tình nhân


63. MONG

Đâu rồi lối ngõ, vườn xưa
Có còn luống cải ngày chưa trổ ngồng
Đâu rồi ao nước xanh trong
Bờ hoa bươm bướm lượn vòng từng đôi...

Bây giờ bỗng hoá xa xôi
Đường về đâu có cách vời mà xa
Làng giờ ồn ã tiếng loa
Nhạc tây xen lẫn nhạc ta đục lầm

Bờ tre ký ức xa dần
Bê tông chất ngất rần rần lên ngôi
Ruộng quê màu mỡ hẹp rồi
Ông chủ khát bạc nơi nơi đổ về

Xóm làng nửa tỉnh nửa mê
Đồng tiền quay đảo... đất lề còn đâu
Mẹ tôi đôi mắt rầu rầu
Nhìn qua hàng xóm làm giàu mà lo!

Đồng xa thoáng một cánh cò
Mong sao phần xác biết lo phần hồn
Ngoài khơi biển vẫn sóng cồn
Mong sao giữ được linh hồn đất quê!

Hà Cừ


Áo dài hồng, hoa mai

Thiếu nữ áo dài đỏ, nón lá


64. CÂN ĐO ĐONG ĐẾM

Ai cân lời nói bao giờ
Mà biết nặng nhẹ là nhờ đôi tai
Ai đo được tiếng thở dài
Chỉ nhìn nét mặt biết ai vui buồn

Ai đong được nước mưa tuôn
Mà sao biết được suối nguồn nông sâu
Ai đếm được tóc trên đầu
Vậy nên hãy nói những câu nhẹ nhàng.

Lê Hằng


Thiếu nữ áo dài đỏ quỳ gối

Thiếu nữ áo dài đỏ


65. ĐẦU NĂM NHẶT LÁ

Tôi ngồi nhặt đếm lá rơi
Niềm vui tao nhã là chơi một mình
Tình đôi khi ngại gặp tình
Không dưng mình tự ràng mình vào ai
 
Đầu năm nhẩm tính đúng sai
Tưởng khôn hóa lại bằng hai dại khờ
Ngoài kia cập nhật từng giờ
Tính toan thiên hạ dối vờ nghĩa nhân
 
Bây giờ banh bóng lộn sân
Người gom không khí lên cân bán liều
Dăm ba bài học giáo điều
Không làm nhụt chí nắng chiều nghiêng vơi
 
Tôi ngồi nhặt đếm lá rơi
Đừng bao giờ hỏi sao chơi một mình!

Trương Nam Chi


Thiếu nữ áo dài tím

Thiếu nữ áo đen


66. NHỊP XUÂN

Ô kìa em đã tháng hai
Bình minh đón cặp nắng ngoài song thưa
Lộc đài tròn trịa nét xưa
Phơi phơi trong mắt cũng vừa vặn xuân

Gió lăn cõi ảo đường trần
Trót mang vụng dại một lần trao nhau
Có còn gì để lại đâu
Mà da diết nhớ mà đau đáu chờ

Sóng cồn vỗ nhịp hồn thơ
Bắc cầu ta nối đôi bờ giêng hai.

Lại Quốc Biểu


Thiếu nữ áo dài đỏ

Thiếu nữ áo dài đỏ


67. MẸ ƠI...

Mẹ ơi...
Ngày tám tháng ba
Bài thơ con viết chỉ là nhỏ nhoi
Bôn ba cuối đất cùng trời
Vẫn không tìm hết những lời mẹ ru.

Mẹ ơi...
Nhặt trái mù u
Nhớ cau xanh vỡ ưu tư lá trầu
Ba mươi năm lạnh dãi dầu
Bão dông mẹ gánh bạc màu cô đơn.

Mẹ ơi...
Chân cứng đá mòn
Con đi vẫn nhớ thuở còn thơ ngây
Mẹ giờ hóa khói mây bay
Câu thơ ứa lệ từ ngày mồ côi.

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài đỏ

Thiếu nữ áo đầm trắng


68. SÔNG QUÊ

Sông quê, tắm mát đồng quê
Nắng vàng trải thảm ven đê sớm chiều
Mây xanh lơ lửng cánh diều
Vẳng nghe tiếng sáo… dễ xiêu lòng người

Mênh mông đất. Mênh mang trời
Bồi hồi nhớ lại… cái hồi còn son
Dù đi ngàn dặm nước non
Tình quê vẫn quyện, sắt son không mờ

Ai đi mong ước dệt mơ
Ta về sống lại tuổi thơ thuở nào
Lòng người đâu dễ gửi trao
Gom đầy nỗi nhớ dệt vào thảm mơ

Bao năm tháng đợi năm chờ
Lời thề gió thoảng… nên giờ quặn đau !
Tình duyên ước hẹn cùng nhau
Hỏi người còn nhớ… ân sâu nghĩa tình!

Ngô Thái


Thiếu nữ áo đầm trắng

Thiếu nữ áo đầm trắng


69. BỒI HỒI HƯƠNG BƯỞI

Em về phố thị chiều xuân
Tháng ba cánh bưởi trắng ngần lối qua
Thơm thơm quyến rũ đậm đà
Níu bàn chân nhỏ, ghé hoa dịu dàng .

Không rực rỡ, chẳng cao sang
Mà sao quyến luyến đa mang tình người
Hương xưa quyện với đất trời
Mỗi năm lại nhớ, lại vời vợi mong.

Ôm hoa cho thỏa nỗi lòng
Bồi hồi nhớ mái tóc bồng ngát hương.
Gió xuân trải dọc con đường
Tháng ba về phố thân thương vợi vời.

Kim Phượng


Thiếu nữ áo đầm trắng

Thiếu nữ ngồi áo dài tím


70. THÁNG BA VỀ LÀNG

Tháng ba hương ngát đồng làng
Lúa non xanh mướt ngỡ ngàng mê say.

Sông quê lấp loáng mầu mây
Dòng phù sa nước vơi đầy soi gương.

Ngõ quê xoan tím vương vương
Chuyền cành chim hót-uyên ương rối bời.

Bên thềm mưa tí tách rơi
Rực hoa gạo đỏ
            bồi hồi tháng ba !

Nguyễn Minh Thời


Thiếu nữ ngồi áo dài tím


--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :