Thứ Năm, 10 tháng 2, 2022

Thơ sưu tầm: Mưa Xuân - Phạm Thị Ngọc Liên

Quỳnh Sâm

MƯA XUÂN

Tháng Giêng gửi một chút mưa trên tóc
Mùa Xuân non như mới gặp lần đầu
em bẽn lẽn ngồi trong đêm hò hẹn
vai sát kề mà sao chẳng nhớ nhau?

Giọt mưa tháng Giêng chẳng nói gì đâu
Vẫn thấm đẫm những lời tình ngọt dịu
và đôi môi chỉ chạm khẽ vào nhau
đêm im lặng bỗng ngất ngây yêu dấu

Những nhánh mùa Xuân nghiêng vai chao đảo
bầy chuồn chuồn kim chẳng sợ đêm về
hương hoa ngát như lan ra từ đất
lũ chim nào say hát lúc giữa khuya?

Anh ở bên em không gian ngừng lặng
còn em xôn xao như sóng mặt hồ
anh như giọt mưa tháng Giêng êm ả
rả rích trong hồn em những ước mơ

Mùa Xuân trong tay mông mênh trĩu nặng
em gửi tháng Giêng bươm bướm đầy trời
nửa đêm pháo bông đua nhau thức dậy
những giọt sao cười hay giọt mưa rơi?...

Phạm Thị Ngọc Liên


Quỳnh Sâm


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Quỳnh Sâm minh họa sưu tầm từ internet.

Thứ Tư, 9 tháng 2, 2022

Thơ 0423: Nắng tháng ba

Photo Do Ngang


NẮNG THÁNG BA

Tháng ba sợi nắng thật dài
Chiều xuân vướng nhẹ bờ vai ngoan hiền
Theo chồng trôi nổi truân chuyên
Bão dông chèo chống vẫn duyên mặn nồng.

Tháng ba lúa thắm ngoài đồng
Nắng thơm thơm cả khúc sông, con đò
Mẹ cười vơi chút âu lo
Lời ru vui gọi đàn cò về thôn.

Tháng ba tím nắng hoàng hôn
Trăng lên lấp ló cuối cồn lung linh
Đàn đêm vọng khúc Nam Bình
Cạn ly rượu đắng khóc mình xa quê...

Quảng Nam 2022

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Luong Trung Kien Photography


Thứ Hai, 7 tháng 2, 2022

Thơ sưu tầm: Trước Thung lũng tình yêu - Đồng Đức Bốn

Photo by Ngo Thiet Hung


TRƯỚC THUNG LŨNG TÌNH YÊU

Nhạc ngựa bồn chồn dốc vắng
Thung lũng tình yêu sương mờ giăng

Thức với Đà Lạt một đêm trăng
Phấn không rơi vàng trên áo
Trên áo rơi vàng ánh trăng

Thung lũng tình yêu vẫn mờ sương giăng
Nhạc ngựa bồn chồn dốc vắng
Bến hồ im lặng
Tôi và em phơ phất phấn thông vàng

Đà Lạt, tháng 4 năm 1989

Đồng Đức Bốn


Photo by Ngo Thiet Hung


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Ngo Thiet Hung minh họa sưu tầm từ internet.

Chủ Nhật, 6 tháng 2, 2022

Thơ sưu tầm: Hình như Đà Lạt là con gái - H. Man

Thiếu nữ áo trắng


HÌNH NHƯ ĐÀ LẠT LÀ CON GÁI

Đà Lạt dịu dàng như con gái
đi đâu cũng gặp những hàng hoa
Lưng dốc ai quàng khăn tím đỏ
để hương
đến chật một hiên nhà
Mắt biếc
em mềm như cỏ sớm
hồn nghe chết lịm giữa tay sương
Nắng mới ven hồ hong tóc liễu
Ngàn thông reo tiếng của ngàn thương...
Lụa trắng mỏng viền quanh ngực núi
Thướt tha
thành phố mộng trong xanh
Có tiếng chim nào đang rớt vội
nghe chừng xuân sớm ngập hồn anh
Đà Lạt se se lòng khách lữ
Có gì như thể gọi cô đơn
Em qua
vạt áo vàng hiên nắng
Anh giấu nỗi buồn
chẳng thể buồn hơn...

H. Man


Thiếu nữ bikini choàng áo trắng


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet.

Thứ Bảy, 5 tháng 2, 2022

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Chuyện tình Nguyễn Bính và Anh Thơ

Góc Nhỏ Văn Thơ


CHUYỆN TÌNH NGUYỄN BÍNH VÀ ANH THƠ - XÂY BAO NHIÊU MỘNG LẠI THÀNH CỐ NHÂN!

Nữ sĩ Anh Thơ (Tên thật là Vương Kiều Ân, 1918 - 2015) lần đầu biết Nguyễn Bính từ một lá thư làm quen, được nhà thơ gửi qua người anh họ của nàng, cũng là bạn của Nguyễn Bính. Trong thư, Nguyễn Bính ca ngợi Anh Thơ về những vầng thơ tươi đẹp trong tập Bức tranh quê - tập thơ vừa tạo được tiếng vang cho nàng trong thi đàn năm ấy. Cả hai trao đổi thư từ và trở nên đồng điệu, cùng say mê mối tình thơ qua những câu thơ và trang thơ...

Nguyễn Bính viết thư rất hay, lại hay gửi tặng Anh Thơ nhiều bài thơ. Ông gọi nữ sĩ là “công chúa của thơ mình”, rồi cho đăng trên Tiểu thuyết thứ năm bài thơ "Vẩn vơ" với lời đề tặng “Xa gửi nàng thơ áo trắng sông Thương”:

… Đã bảo không không được một ngày
Rồi yêu tất cả buổi chiều nay
Chiều nay bướm trắng ra nhiều quá
Không biết là mưa hay nắng đây
Lâu nay tôi thấy ở hồn tôi
Như có tơ vương đến một người
Người ấy, nhưng mà tôi chả nói
Tôi đành “ngậm miệng” nữa mà thôi!
Oán đã bao la hận đã nhiều
Cớ sao tôi vẫn chả thôi yêu?
Tôi đi mãi mãi con đường ấy
Qua lại luôn luôn sáng lại chiều?


Photo by Jpg Nguyen


Thứ Sáu, 4 tháng 2, 2022

Thơ sưu tầm: Gặp lại Đà Nẵng - Lê Minh Quốc

Dương Tuyết Linh


GẶP LẠI ĐÀ NẴNG

Trên đường vàng, đỏ, tím, xanh
Mắt đen, tóc trắng, long lanh, bụi hồng
Bàn tay còn giữ gì không?
Đi trên phố tưởng bềnh bồng trên mây

Tôi đi tôi tưởng tôi bay
Ngồi trong nắng ngỡ nằm dài dưới mưa
Em từ trong cõi ngày xưa
Bước ra hiện tại lại chưa luân hồi

Tôi quỳ tôi tưởng tôi ngồi
Muốn lên tiếng nói nhưng lời trốn đâu?
Tâm linh nào ở phía sau
Đẩy tôi lên trước ngoái đầu chào lui?

Tôi buồn tôi tưởng tôi vui
Vừa tỉnh giấc nhắc ngủ vùi nữa đi
Tôi gặp tôi giữa chia ly
Bàn chân hội ngộ thầm thì tiễn đưa

Em từ trong cõi ngày xưa
Dẫm vào hiện tại lại mưa bất ngờ
Trên đường người ngợm như mơ
Bàn chân lững thững hững hờ âm dương

Lê Minh Quốc


Dương Tuyết Linh


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Dương Tuyết Linh minh họa sưu tầm từ internet.

Thứ Năm, 3 tháng 2, 2022

Thơ sưu tầm: Đà Nẵng không đề - Nguyễn Trọng Tạo

Dương Tuyết Linh


ĐÀ NẴNG KHÔNG ĐỀ

Đà Nẵng cùng tôi cạn chén thôi
sông Hàn lảo đảo núi lẫn trời
bạn bè quen lạ lang thang phố
tôi đến hay là em đến tôi?

Đà Nẵng cùng tôi mưa nắng nhiều
mây hờn gió giỗi hay tình yêu
ở đâu em trốn trong trời đất
tôi lạc em về ngõ phong rêu…

Đà Nẵng cùng tôi giã từ chăng
Hải Phòng, Trần Phú… gió Bạch Đằng
những con đường ấy chân ta bước
rồi một khuya nào chỉ còn trăng!

Rồi một khuya nào rượu ngà say
bạn bè mỗi đứa mỗi ban ngày
nhớ nhau cười nói vang đêm vắng
trái đất như là giọt rượu bay…

Nguyễn Trọng Tạo


Dương Tuyết Linh


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Dương Tuyết Linh minh họa sưu tầm từ internet.