Thứ Năm, 8 tháng 3, 2018
Thơ hay mỗi ngày (8)
1. TẶNG NGƯỜI HAI TIẾNG QUÊ HƯƠNG
Tặng người một núi niềm vui
Nghiêng vai đặt xuống
Ngậm ngùi trần gian
Gánh cơ hàn
Trả cơ hàn
Gieo đa mang
Nhận lang thang một đời.
Ừ thì
Con mắt lý lơi
Chưng thành thuốc lú
Để rồi đắm say
Giọng hò
Ai gieo ngất ngây
Ô kìa nỗi nhớ
Giăng đầy dòng sông.
Chiều nay
Ai dậy sóng lòng
Cho mênh mông nhớ
Cho lòng vòng thương
Tặng người
Hai tiếng quê hương
Khế dẫu chua ngọt
Vẫn vương tình người
(Báo Cần Thơ)
Từ Dạ Linh
2. MAI VỀ TRÊN ĐƯỜNG CŨ
Những con đường rưng rưng trong nắng
giấu điều chi lặng lẽ phố phường ơi
vẫn xanh biếc chân trời
mà đìu hiu rũ buồn lối nhỏ
Như mênh mông lạc loài theo gió
những dở dang xếp nặng bên đường
em chợt vắng cho tàng cây lá thở
mùa lơ ngơ héo đọt qua thềm
Từng chiếc nhớ độc hành phía cũ
rất riêng tư không san sẻ cùng người
những con đường lỡ dở tuổi đôi mươi
chưa kịp gọi chút niềm hạ đỏ
Phố buồn tênh nỗi buồn xa tóc gió
đi về đâu hoang vắng tháng ngày
có ai trở lại trên đường cũ
gọi nhỏ tình ơi một chút thôi
Nếu mai gió quyện say cành lá
gửi lại giùm ta khúc tự tình
(Báo Cần Thơ)
Dĩ Lang
3. NẮNG HÈ
Nắng hè trải khắp mặt sông
Câu hò trên bến xuôi dòng nước trôi
Mái chèo buông nhịp lả lơi
Má hồng em gái rạng ngời nét quê
Nắng hè trải lối em về
Hàng cây thấp thoáng cơn mê thuở nào
Cánh diều chấp chới bay cao
Ánh nhìn gửi lại mùa sau có còn?
Nắng hè trải bước chân son
Ngày về ngơ ngác lối mòn ngày xưa
À ơi… một giấc mơ trưa
Có mùa cổ tích vẫn chưa phai mờ
Nắng hè trải những ngày thơ
Tiếng cười rớt lại bên bờ nhớ quên
Con đường bóng đổ lênh đênh
Người về bỏ lại tuổi tên lặng thầm…
(Báo Cần Thơ)
Huỳnh Thị Mộng Tuyền
4. KÝ ỨC THỜI GIAN
Chiếc lá buông mình theo dòng nước
Mùa cũng trôi rồi cùng tháng năm
Chỉ ký ức ngọt ngào đọng lại
Là những yêu thương của ngày xanh
Lối nhỏ đường quê miền hoa cỏ
Đầu trần chân đất hái niềm vui
Con chuồn cánh bướm đan kết lại
Bên túp lều xinh đẹp như thơ
Nghe ngọn gió đồng vi vu gọi
Phía những hàng cây những rặng tre
Thanh âm như khúc ru quen thuộc
Đan với tiếng gà, tiếng chim ca
Bình dị đơn sơ mà mãi nhớ
Một thời chạy nhảy nắng theo vai
Ký ức cất vào trong tim nhỏ
Bao lần gặp lại giữa giấc mơ
(Báo Cần Thơ)
Lê Văn Trường
5. NGÀY HẠ BUỒN
Mùa qua vội vã
Nét mực còn vương
Phượng hồng rưng rức
Tô thắm con đường
Lời tình chưa tỏ
Người đứng bâng khuâng
Sân trường vắng lặng
Bước chân ngại ngần
Tiếng ve nức nở
Gọi mùa trong veo
Gió qua ô cửa
Chong chóng xoay vèo
Vòng xe chậm chậm
Chở ngày mênh mông
Tình ta xa vắng
Hạ buồn bên sông…
(Báo Cần Thơ)
Du Miên
6. MƯA CHIỀU CHO NHỚ NGƯỜI DƯNG
Mưa rơi phố vắng im lìm
mưa giăng qua mấy nỗi niềm mưa ơi
Chiều nay đếm giọt mưa rơi
sao đếm hết những rối bời tóc mây
Lẽ nào mưa chuốc cơn say
để mưa ướt cả lối này tương tư
Hình như bên ấy… hình như
hình như bên ấy chần chừ yêu ai
Còn ta gửi lạnh thềm vai
buồn theo gác trọ mưa bay trắng chiều
Mưa về lấp ngõ đìu hiu
giọt nào đọng lấy tình yêu ngập ngừng
Mưa chiều cho nhớ người dưng
cho ta trút cạn lưng chừng cô đơn.
(Báo Cần Thơ)
Phan Duy
7. THĂM NGOẠI
Con về thăm ngoại, ngoại ơi!
Bóng chiều lặng lẽ như khơi nỗi buồn
Cơn mưa bất chợt rơi tuôn
Biết bao giọt nhớ khẽ luồn qua tay
Con về thăm lại những ngày
Bình yên có ngoại lòng đầy thương yêu
Một đời nắng sớm, mưa chiều
Như thân cò mãi chắt chiu nghĩa tình
Con về thăm lại dáng hình
Đêm buông nghe gió chùng chình lướt qua
Ngoại ngồi cất giọng hát ru
Đong đưa cánh võng kẽo cà lời thương
Con về lòng lại vấn vương
Hàng cau chót vót bên đường ngẩn ngơ
Dây trầu héo tự bao giờ
Chiếc cơi lặng lẽ như chờ đợi ai
Con về thăm ngoại, ngoại ơi!
Vườn xưa còn đó nhưng người nay đâu?
Để con rưng rưng giọt sầu
Thương quê, nhớ ngoại mà đau thắt lòng.
(Báo Cần Thơ)
Nguyễn Minh Thuận
8. ĐỒNG DAO QUÊ
Thong dong đồng bãi
rạ rơm chiều thơm nắng
dậy hương quê mùa
Con nước ròng bông lục bình mắc cạn
háo hức chờ bìm bịp
gọi phía đồng xa
Lưới mắc cá câu oằn căng nhợ
tiếng nhái ọt ẹt bờ mương
gió động cánh bèo hoang
Trăm hướng đô thành thương làm sao đám bần bụi lức
lối cỏ đường về mọc nghịt thèm một cái chạm sâu
để ngứa ngáy hồn quê
nuôi ân tình đằm thắm
vốc nước gầy ngọt lịm bờ bãi yêu thương
Rót nghiêng lau sậy trăng chiều tiễn nắng
một khúc đồng dao lắng đọng
giấc nôi đầu.
(Báo Cần Thơ)
Phan Duy
9. QUÁN NHỎ BÊN SÔNG
Một chiều dừng chân nơi quán nhỏ
Nắng nghiêng dài phủ mặt sông quê
Câu hát ai buông ngân trầm bổng
Quyện tiếng gió reo khúc sang mùa
Sông vẫn thênh thang con nước chảy
Xa xa thấp thoáng chuyến đò ngang
Ai ở ai đi trên bến cũ
Thời gian bồi lở những nhớ quên
Quán nhỏ chiều thưa vài bóng khách
Lòng miên man theo gánh hàng bông
Mấy hạt bụi bám lên khung cửa
Mấy mùa rêu phủ vết thời gian
Cây bần đứng mình ên phía bãi
Nghe phù sa chìm nổi tự tình
Con bìm bịp kêu lời khắc khoải
Quê nhà chấp chới cánh cò bay.
(Báo Cần Thơ)
Đường Lãng Du
10. TÌM NGÀY THƠ XƯA
Ta về tìm ngày thơ xưa
Đầu trần, chân đất giữa mùa hanh khô
Dòng sông con nước nhấp nhô
Lục bình theo vạt sóng xô vui đùa
Ta về tìm ngày thơ xưa
Tìm cơn mưa đổ lưa thưa mát lành
Rì rào từng giọt xuyên mành
Vuốt ve cái nắng tròng trành ban trưa
Ta về tìm ngày thơ xưa
Đêm buông cánh võng đong đưa kẽo cà
Mẹ ngồi cất tiếng ơ... à!
Cho ta giấc ngủ thiết tha ấm nồng
Thời gian cứ mãi chất chồng...
Đâu còn cái thuở ẵm bồng đưa nôi
Sao lòng cứ mãi không nguôi
Ngày thơ mẹ hát từng lời ca dao.
(Báo Cần Thơ)
Nguyễn Minh Thuận
11. GIỮA MÙA PHƯỢNG NỞ
Giữa mùa phượng nở
nên liên miên buồn
Và hanh hao nắng, em buông
đôi tà áo mộng khơi nguồn thanh tân
Cánh hoa rơi xuống trong ngần
Giữa mùa phượng nở
Mưa tuôn
Cánh mỏng mảnh ướt cả hồn hoa niên
Giữa dòng lưu bút còn nguyên
Đôi cánh bướm bay vào miền xưa xa
Trưa nay đi giữa mùa hoa
Cánh mỏng mảnh bay la đà với mây
Giật mình đôi mắt thơ ngây
Cùng tà áo trắng của ngày tinh khôi
Dấu xưa đã hóa mây trôi
Mà sao xanh thẳm… bồi hồi… hoa bay.
(Báo Cần Thơ)
Trầm Thanh Tuấn
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
* Tho hay moi ngay
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét