Thứ Bảy, 1 tháng 2, 2020

Cảm nhận của bạn Đằng Đằng về bài thơ Ra Trường

Thiếu nữ áo dài trắng nón lá

CẢM NHẬN CỦA BẠN ĐẰNG ĐẰNG VỀ BÀI THƠ RA TRƯỜNG

Bài thơ thi sĩ viết với một cảm xúc cao độ...

Ai đã đọc qua một lần đều thấy trong cổ họng mình có môt cái gì đó nghèn nghẹn...

Nỗi buồn của một sinh viên nghèo phải bỏ học
nửa đường... Em nhìn mái trường,nhìn giảng đường mà lòng đau như cắt... Hồi mới đậu vào Đai học thì muôn hoa nở,giờ thì tương lai bỗng xa diệu vợi..

Sự học dở dang... mối tình đầu vừa chớm nở bỗng trở nên hư vô...

Còn nhìn về quê nhà lòng bâng khuâng...

Đặc biệt ,bốn câu thơ cuối của bài thơ cho ta thấy nỗi buồn chất ngất của em... Chúng ta thông cảm nỗi buồn tuyệt vọng của em nhưng không ai giúp đỡ em được vì xã hội lo cơm áo gạo tiền cho riêng mỉnh đã khó rồi...

Bài thơ thật tuyệt vời, tạo xúc cảm cao độ cho bạn đọc.

2020

Đằng Đằng


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng nón lá


Thiếu nữ áo dài trắng nón lá

RA TRƯỜNG

Xin gởi lại nỗi buồn của gió
Ta ra đi nghe lá rơi đầy
Giảng đường ấy ai ngồi để khóc
Ngước nhìn trời mây trắng vừa bay.

Xin gởi lại những chiều quán nhỏ
Giọt cà phê đắng nghét nụ cười
Đời sinh viên bao ngày rỗng túi
Trang báo nhàu nát tiếng mưa rơi.

Xin gởi lại con đường cơm áo
Bước gia sư rệu rã chân trần
Vị nước mắt cay xè miếng bánh
Nhớ quê nghèo nghèn nghẹn bâng khuâng.

Xin gởi lại mảnh trăng hiu hắt
Dãy lầu xa hun hút tối mù
Đêm ký túc chăn màn chợt thức
Ngoảnh mặt nhìn chỉ thấy ưu tư.

Xin gởi lại nụ tình mới chớm
Hóa hư vô bởi quá dại khờ
Nửa trái ngọt bỗng thành vị đắng
Em bây giờ hay ở trong mơ?

Xin gởi lại tháng ngày đại học
Ta ra đi xa biệt mái trường
Hành trang đó trái tim lửa đỏ
Nẻo đường đời mù mịt khói sương.

1997
(Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng Hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng nón lá

--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :