Thứ Ba, 12 tháng 2, 2019

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Tuyệt tình ca

Góc Nhỏ Văn Thơ



Photo by Thành Lê


TUYỆT TÌNH CA

Mình quê ở Vĩnh Long. Hồi còn nhỏ, thời chưa có internet, chưa có Facebook, Tiktok, bộ môn nghệ thuật bầu bạn với mình nhiều nhất là cải lương. Có những độ đi lang thang một mình tự nhiên ngâm nga mấy câu hát trong vở "Tuyệt Tình Ca" của soạn giả Hoa Phượng - Ngọc Điệp, một vở cải lương xưa lắc xưa lơ trước năm 75.

“Hồi đó tôi đã đi tìm mình khắp tỉnh Vĩnh Long, ôi sông dài có thấy đâu tăm cá, mà trời cao cũng vắng bặt tin hồng...”


Photo by Thành Lê

Photo by Thành Lê


Vở mình coi hồi xưa Út Trà Ôn đóng vai ông Cò Hương, còn Út Bạch Lan đóng bà Lan. Đoạn gặp gỡ của hai người chắc là đoạn hay nhất với mình. Từ câu thành ngữ quen thuộc “bóng chim tăm cá”, khi chuyển thành lời ca cải lương nghe sao mà da diết, mà chân tình, mà cũng thật đau lòng. Lúc ông Cò Hương gặp lại bà Lan, nhìn thấy người vợ mòn mỏi chờ chồng suốt 20 năm, ông chỉ biết phân trần như vậy, để rồi bà Lan tức tưởi kể lại rằng:

"Trưa nào ngồi vá áo cho thằng Hồ với con An, tôi cũng nghe văng vẳng tiếng người hàng xóm hát ru con, ầu ơ gió đưa bụi chuối sau hè, anh mê vợ bé, ầu ơ, anh mê vợ bé bỏ bè con thơ, nghe tủi phận mình làm lẻ lệ trào tuôn…”

Bởi, làm sao không thương, không sụt sùi cho được trước hình ảnh người vợ mang ra chiếc áo bà ba mà lần cuối cùng chồng mặc. Đi qua Mỹ Thuận về tỉnh Mỹ Tho, để rồi biến mất đằng đẵng hai mươi năm trời.


Photo by Thành Lê

Photo by Thành Lê


"… Hơi hám của chồng tôi, tôi còn giữ tới bây giờ. Hể cứ mỗi lần trở xuân, gợi niềm luyến nhớ không tên, hồi xưa, ảnh đi tôi về xếp lại y trang, để khi buồn ôm ấp làm vui, tôi luốn những ngậm ngùi, nhớ thương chồng, tôi vẫn chừa nguyên vẹn, bộ bà ba kỹ niệm, thấm mồ hôi của ảnh tới bây giờ."

Cải lương là vậy. Lớp trẻ sau này nghe không quen, sẽ cho rằng là sến sẩm, lỗi thời. Nhưng cải lương là thứ âm nhạc của tiếng lòng, đã nuôi dưỡng bao thế hệ người Nam bộ qua những năm tháng cơ hàn cũng như sung túc, trong chiến tranh cũng như lúc thời bình.

Nửa đêm nằm trên đi văng, bật đài radio, nghe Thanh Sang, Út Trà ôn hay Thành Được ngâm mấy câu mùi mẫn mà nước mắt cứ tuôn rơi. Mùi lắm. Đậm lắm. Thấm lắm chứ.

(Góc Nhỏ Văn Thơ)


Photo by Thành Lê



--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Thành Lê và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :