skip to main
|
skip to sidebar
NGỌC LAN
(đồng cảm với bài thơ Đêm Ngọc Lan của Thanh Trắc Nguyễn Văn)
Ngọc lan cứ mãi trắng ngà
Hương thơm lan tỏa như là gió đưa
Em về trong nắng ban trưa
Hương ngọc lan đã dẫn đưa đường về
Ngô Chí Linh
41. Trung Thu
Dạo nhiều vòng quanh hồ
Toàn đêm đen quanh hồ.
42. Buổi sáng, tuyết đầu mùa
Những cánh tuyết nhỏ
Bám trên lá thủy tiên.
43. Nước lạnh
Không ngủ được
Hải âu lắc lư trên sóng.
44. Đêm, chiếc bình vỡ
Nước trong bình đóng băng
Chợt tỉnh.
Xin giới thiệu nhạc phẩm Tiễn Một Người Đi của nhạc sĩ Triều Châu. Nhạc phẩm này được phổ nhạc từ bài thơ Yêu Và Xa của Thanh Trắc Nguyễn Văn.
TỤC NGỮ - THÀNH NGỮ (CÓ CHÚ GIẢI) (16)
161. Sống cục đất, mất cục vàng
Khi còn sống thì hắt hủi coi rẻ (như cục đất), đến khi chết thì mới thương tiếc cúng bái (như cục vàng).
162. Chết sông chết suối không ai chết đuối đọi đèn
Đọi đèn: Cái bát đựng dầu lạc hay thầu dầu để thắp đèn ngày xưa. Đọi đèn thường là thứ bát nông để cho khỏi phải đổ nhiều dầu, mà bấc cũng dễ hút dầu, thắp cho đỡ tốn.
Chết đuối đọi đèn: Câu này thường được dùng để nói về sự thất bại, thua lỗ, sa sút, vì một việc rất tầm thường, nhỏ nhặt, cũng như chết đuối trong cái đọi đèn.
163. Một khoáy sống lâu
Hai khoáy rỗ đầu
Ba khoáy chóng chết
Khoáy: Xoáy tóc.
TỤC NGỮ - THÀNH NGỮ (CÓ CHÚ GIẢI) (15)
151. Ăn mày đánh đổ cầu ao
Ăn mày được ít gạo mang ra cầu ao đãi để về thổi cơm, chẳng may lại đánh đổ xuống nước mất. Ý nói đã nghèo lại khổ thêm. Người ta thường dùng câu này để than phiền rằng, đã khổ lại gặp sự không may, đã nghèo lại gặp thêm cảnh khốn khó. Ý nghĩa cũng gần giống câu “chó cắn áo rách”. (Tục ngữ lược giải - Lê Văn Hòe)
152. Ăn tìm đến, đánh nhau tìm đi
Tham lam, keo kiệt.
153. Tội vịt chưa qua,
Tội gà đã tới.