Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

Thơ 0322: Mẹ ơi...




MẸ ƠI...

Mẹ ơi...
Ngày tám tháng ba
Bài thơ con viết chỉ là nhỏ nhoi
Bôn ba cuối đất cùng trời
Vẫn không tìm hết những lời mẹ ru.

Mẹ ơi...
Nhặt trái mù u
Nhớ cau xanh vỡ ưu tư lá trầu
Ba mươi năm lạnh dãi dầu
Bão dông mẹ gánh bạc màu cô đơn.

Mẹ ơi...
Chân cứng đá mòn
Con đi vẫn nhớ thuở còn thơ ngây
Mẹ giờ hóa khói mây bay
Câu thơ ứa lệ từ ngày mồ côi.

2012
(Tập thơ Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn năm 2013)

Thanh Trắc Nguyễn Văn





Tranh vẽ Mẹ

Mẹ và Giếng Làng

Mẹ già


* Bài thơ đã đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 445, ngày 6.3.2012
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Giáo Dục Và Thời Đại số 60, ngày 11.3.2019
* Bài thơ đã đăng trên báo Văn Nghệ Tp.HCM số 589, ngày 9.4.2020
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn Nghệ Hậu Giang số 42, 2022

Thiếu nữ áo dài đỏ xưa

Thiếu nữ áo dài đỏ xưa

Thiếu nữ áo dài đỏ xưa

Thiếu nữ áo dài đỏ xưa


+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn năm 2013

Mẹ và con

Mẹ và con

Mẹ và con

Mẹ và con


----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

24 nhận xét :

Unknown nói...

Mẹ giờ hóa khói mây bay
Câu thơ ứa lệ từ ngày mồ côi.

Nặc danh nói...

Cảm ơn bạn phi ly đã ghé thăm Blog Thơ Văn

Lê Lý Lân nói...

mẹ là bài thơ muôn đời

Nặc danh nói...

Hoàn toàn đồng ý với bạn Nguyễn Văn Thái

Unknown nói...

hay và đau nhói lòng với những câu thơ

Nặc danh nói...

cảm ơn ý kiến của Hong Hoa

Unknown nói...

MẸ GIỜ HÓA KHÓI MÂY BAY

ĐAU LÒNG VỚI CÂU THƠ NÀY QUÁ

Hương Thanh Hoàng nói...

Chúc mừng tác giả

Lương Mỹ Hạnh nói...

" Bão dông mẹ gánh bạc màu cô đơn"
Câu thơ rất hình ảnh gây xúc động mạnh.
Vâng thơ để được đăng báo cần phải xuất sắc như vậy.
Chúc mừng anh Văn.

Lê Gia Hoài nói...

Hình ảnh thơ anh Thanh Trắc thì không phải bàn nữa. Nó vừa đẹp, vừa triết, vừa lãng mạn lại rất nhân văn...! Các báo lựa chọn là điều đương nhiên!

Sinh Phạm nói...

Hay ... chúc mừng tác giả

Trương Minh Nhật nói...

Dù đi cuối đất cùng trời
Không đâu sánh được biến trời mẹ ta .

Phạm Minh Giằng nói...

chúc mừng TTNV với tác phẩm hay.

Phạm Thị Thu Hường nói...

Hay quá anh ơi

Vantuong Dang nói...

Bài thơ hay quá anh ạ. Chúc mừng anh nhé������

Nguyễn Hồng Nhung nói...

Thơ hay về Mẹ...

Thang Nguyên nói...

Chúc mừng nhà giáo nhà thơ ạ

Kim Oanh Lưu nói...

Cảm ơn anh Thanh Trắc Nguyễn Văn chia sẻ bài thơ rất hay nhé������

Nguyễn Đình Ánh nói...

Chúc mừng anh!

An Bình nói...

Chúc mừng tg . bài thơ hay quá.

Sinh Phạm nói...

Người ơi..!
Thanh Minh vào dịp tháng ba
Vần thơ mình họa cũng là nhỏ nhoi
Cuối xuân xanh cả đất trời
Ta đi tảo mộ nhớ lời mẹ ru..

Bạn ơi..!
Trí nhớ không mòn
Nhớ về cha mẹ vẫn còn cứ ngây
Nhìn hương tỏa khói vờn bay
Ngồi bên mộ mẹ nhớ ngày xa côi...

Nhái lại lời than này...S.P

Lương Mỹ Hạnh nói...

Bài thơ rất xúc động.
Cảm ơn nhà thơ!

Lê Gia Hoài nói...

Tình mẫu tử quá đẹp quá tuyệt vời. Cảm ơn anh đã noi hộ tình cảm của bao người.

Vương Nhi nói...

Người cô đơn nhất trên đời này thực ra chính là bố mẹ bạn, vòng tròn giao tiếp của họ ngày một thu nhỏ, suy nghĩ của họ ngày một ít dần, họ muốn hiểu bạn nhưng lại không theo kịp bước tiến thời đại. Dù vậy, họ vẫn cố gắng học dùng điện thoại di động để gọi cho bạn, học dùng máy vi tính để đọc tin tức về bạn. Bạn không biết họ đã học vất vả nhường nào.

Vì thế, xin bạn nhất định phải sống cho tốt, cho thật tốt; xin bạn nhất định phải chăm sóc mình cho tốt, cho thật tốt. Tốt đến độ không khiến người nhà phải bận lòng, bởi vì bạn chính là cảm giác an toàn của họ."

[Trích Trời sinh vụng về, hãy bù đắp bằng sự kiên trì - Lư Tư Hạo]