Thứ Hai, 10 tháng 5, 2010

Bình bài thơ Ghen của Thanh Trắc Nguyễn Văn (1)



BÌNH BÀI THƠ "GHEN" CỦA THANH TRẮC NGUYỄN VĂN

Vung tay bỏng lửa ghen hờn
Dở dang giờ nhặt cô đơn bốn mùa...

Thanh Trắc Nguyễn Văn đã đun sôi cái “ghen” lên sùng sục của sự đỗ vỡ ngang tàng lắm xót thương. Rồi thì cũng không tài nào lý giải nỗi cái ghen kia có còn chính đáng hơn cái nỗi buồn xót xa đang cào xé con tim người trong cuộc.

Giận em đập nát câu thề
Nắng hồng rơi vỡ dầm dề mưa tuôn
Bão dông giăng kín mây nguồn
Gió tan tác nhớ, sóng cuồn cuộn đau…




Chủ Nhật, 9 tháng 5, 2010

Thơ 0081: Qua trường cũ



QUA TRƯỜNG CŨ

Con đường xưa là lá
Lá bây giờ thành hoa
Hoa phượng hồng lệ đỏ
Đỏ mắt nhớ người xa.

Tóc em xưa là gió
Gió bây giờ thành mây
Mây lặng lờ cuối phố
Ai buồn mây có hay?

Áo em xưa là nắng
Nắng bây giờ thành mưa
Mưa oà rơi vụn vỡ
Trắng lạnh mờ lối xưa.

Ngôi trường xưa là nhớ
Nhớ bây giờ thành thương
Thương một thời thơ dại
Mực tím rơi bên đường.


1997
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Hai thiếu nữ áo dài trắng nữ sinh


Thứ Bảy, 8 tháng 5, 2010

Thơ 0080: Mất nửa (bản tứ tuyệt)



MẤT NỬA

Con đường mất nửa thành ba
Mặt trời mất nửa nhập nhòa hoàng hôn
Trăng lên mất nửa lại tròn
Tim anh mất nửa vẫn còn bóng em.


1996
(Tuyển tập thơ Mây ngàn phương - NXB Thanh niên 2005)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Sáu, 7 tháng 5, 2010

Thơ 0079: Khúc hát nhớ quê



KHÚC HÁT NHỚ QUÊ

Mình hát lời của gió
Từ năm tháng bồng bềnh
Có con đường đi học
Nhịp cầu tre chông chênh.

Mình hát lời của nắng
Từ hương rạ nồng nàn
Anh gọi tìm ký ức
Cánh cò chiều lang thang.

Mình hát lời của đất
Từ hạt lúa bùn non
Tuổi thơ em đốt cỏ
Khói mênh mông trên đồng.

Hai năm vào đại học
Hai năm mình xa quê
Bài ca hai đứa hát
Nghe dòng kênh nước về.

Thành phố thành nỗi nhớ
Vang buồn nghe nôn nao
Đâu lũy tre xanh biếc
Rì rào ngát hương cau?

Chiều nay ký túc xá
Nắng thu vàng mông lung
Nhớ quê em ngồi hát
Tiếng đàn anh bập bùng...


1996
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Năm, 6 tháng 5, 2010

Thơ 0078: Vớt

Thiếu nữ ngồi áo đầm xanh


VỚT

Vớt trăng từ đáy cốc
Mảnh trăng nát trong chiều
Người yêu sao không nói
Người nói lại không yêu!

Vớt mây từ đáy cốc
Mảng mây vỡ nhạt nhoà
Người quên sao vẫn nhớ
Người nhớ lại chia xa!

Vớt em từ đáy cốc
Hỏi ai giờ sang sông
Hỏi tình sao hư ảo...
Chợt vớt lên nụ hồng!

Vớt ta từ đáy cốc
Bao sóng gió dập vùi
Tưởng cầm tay nước mắt
Chợt vớt lên nụ cười!


1998
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Hoa mặt người


Thứ Tư, 5 tháng 5, 2010

Thơ 0077: Tình muộn



TÌNH MUỘN

Cảm ơn em đã yêu tôi
Cảm ơn mây trắng cuối trời còn bay
Cảm ơn trăng rụng vào tay
Giở xem ngơ ngác...

Hương bay
Ngậm ngùi...


1996
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Ba, 4 tháng 5, 2010

Thơ 0077: Tình muộn (bản tứ tuyệt)



TÌNH MUỘN (bản tứ tuyệt)

Cảm ơn em đã yêu tôi
Cảm ơn mây trắng cuối trời còn bay
Cảm ơn trăng rụng vào tay
Giở xem ngơ ngác... Hương bay ngậm ngùi...

1996
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Hai, 3 tháng 5, 2010

Thơ 0076: Thơ tình trên biển Hồ Cốc

Thiếu nữ áo dài, bờ biển đá


THƠ TÌNH TRÊN BIỂN HỒ CỐC

Chỉ vì em
Đôi mắt biếc xinh xinh
Ta lạc bước tới biển bờ Hồ Cốc
Bãi cát vắng mình ta buồn đơn độc
Em ở đâu, sao con sóng quá vô tình?

Rừng bạt ngàn. Còn biển lại lung linh
Biển gào thét còn ta thì đứng lặng
Chân trời ấy những cánh mây chiều xa lắm
Trôi dạt về đâu nghiêng ngả bóng con tàu?

Ta khắc tên mình nghe trên cát nỗi đau
Biển giận dữ xóa tan vào bọt sóng
Ta thảng thốt vốc nỗi buồn vô vọng
Chợt hiểu ra em - cô gái ấy
Xa rồi...

Đá ngàn năm sao chẳng nói được thành lời
Để rơi rớt lệ suốt một đời trên cát
Ta vẫn yêu em như ngoài kia biển hát
Khúc hát yêu bờ vọng tím hoàng hôn...

Xuyên Mộc 1994
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài trắng ngồi trên bờ biển


Chủ Nhật, 2 tháng 5, 2010

Thơ 0075: Đêm Huế



ĐÊM HUẾ

Có tiếng gọi như là của gió
Ta nhìn lên: bàng bạc tiếng chuông
Tiếng chuông rơi ta còn mảnh vỡ
Sông Hương buồn rơi mảnh trăng suông.

Có tiếng gọi như là của lá
Ta nhìn lên: tim tím trời thu
Thu chợt đến như ta vừa đến
Phố trở mình lằng lặng ưu tư.

Có tiếng gọi như là của khói
Ta nhìn lên: biêng biếc sương đầy
Xa đất nước, xa mùa thu ấy
Nhớ chưa cầm đã rụng trên tay.

Có tiếng gọi như là của Huế
Ta tìm em vời vợi mong chờ!
Người viễn xứ mang buồn xa xứ
Để bây giờ bật khóc trong mơ.


Huế 1996
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài tím


Thứ Bảy, 1 tháng 5, 2010

Thơ 0074: Con thuyền giấy



CON THUYỀN GIẤY

Con thuyền xưa bằng giấy
Anh thả vào ước mơ
Thuyền trôi giữa dòng mưa
Bập bềnh trên sóng nước.

Em ngồi bên cửa lớp
Con thuyền ghé làm quen
Em đẩy. Thuyền lật nghiêng
Lắc lư rồi trôi tiếp!

Em cười đôi mắt biếc
Màu áo trắng như mơ
Con thuyền cũng ngẩn ngơ
Lặng trôi và trôi mãi...

Con thuyền nay bằng giấy
Anh thả về tuổi thơ
Thuyền trôi giữa dòng mưa
Cũng bồng bềnh sóng nước.

Nhưng người em thuở trước
Năm tháng ấy về đâu?
Con thuyền cũ nghiêng chao
Giữa đôi dòng thương nhớ.

Trời mưa bong bóng vỡ
Phượng rụng ướt mùa thi
Có một chiếc thuyền đi
Bên thềm xưa trôi mãi...


1994
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thái Nhã Vân