skip to main
|
skip to sidebar
NHỚ BẠN CŨ
(tặng Ngọc Hiền)
Đâu rồi người ấy ngày xưa
Nụ cười tóc ngắn tuổi vừa tròn trăng?
Người đi biền biệt tháng năm
Giọt mưa trường cũ gọi thầm tên ai...
2017
Thanh Trắc Nguyễn Văn
NHỚ BẠN CŨ
(tặng Ngọc Hiền)
Đâu rồi người ấy ngày xưa
Nụ cười tóc ngắn
Tuổi vừa tròn trăng?
Người đi biền biệt tháng năm
Giọt mưa trường cũ
Gọi thầm
Tên ai...
2017
(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Hội Nhà Văn 2018)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Rất cảm ơn bạn Hoàng Trang đã comment dưới bài thơ Ký ức tháng tư. Xin đa tạ một bạn thơ từ lâu vẫn tìm đọc thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn qua công cụ tìm kiếm google.
KÝ ỨC THÁNG TƯ
Tháng tư
vòm trời phượng đỏ
mặt cỏ hoa vàng
nhặt lên từng tiếng ve sầu rỉ rả
thả vào trang giáo án
tìm lại tuổi thơ xưa...
Thiên đường tuổi thơ
có nụ cười em thanh khiết nắng ban mai
có dòng sông đi học dài hơn nỗi nhớ
có lá me rơi
ngọt ngào
trăn trở
nửa trên tóc em
nửa khắc khoải cuối sân trường.
Thiên đường tuổi thơ
có trang vở trắng thơm những ngày học cuối cấp
có lời gởi cho ai cất sâu trong cặp
có ánh mắt tìm nhau
rủ mơ về một giảng đường xa…
thương lắm đôi cánh chim bay
yêu lắm những dòng thơ xanh lấp lánh.
Tháng tư
từng em học sinh lại vào bài học mới
tiếng cười trong veo
trang giấy lao xao
thiên đường tuổi thơ vẫn còn đó
thiên đường của thầy xưa...
2016
(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Hội Nhà Văn 2018)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
BÀI THƠ TÌNH Ở HÀNG CHÂU - TẾ HANH
Cách đây mấy năm điện ảnh Việt Nam có một bộ phim mang tên "Nhắm mắt thấy mùa hè", nói về mối tình giữa một cô gái Việt Nam và một chàng trai Nhật Bản. Cả hai phải chia xa nhau khi cô gái quay về nước, để lại niềm nuối tiếc khôn nguôi. Mình lại nhớ một bài thơ rất dễ thương của nhà thơ Tế Hanh viết sau chuyến công tác Trung Quốc, cũng nói lên tình cảm xa xứ giữa hai đất nước.
1. PHỐ NHỎ ĐÊM VỀ
Đêm nghe con đường nhỏ
thì thầm tiếng xe qua
lá khua dài xuống ngõ
chút phố phường du ca
Chiếc lá vàng bỏ ngỏ
một chuyện tình xa xôi
đêm nhọc nhằn mắt đỏ
tiếng xe buồn ngược xuôi
Bước chân về phố nhỏ
vẫn còn những suy tư
đêm nằm nghe vách trọ
nghỉ hờ kiếp phiêu du
Chợt thương thành phố nhớ
có dấu xưa đi tìm
đã một thời kỷ niệm
đong đếm tình bơ vơ
Đêm nào mưa phố trọ
mưa nhẹ nhàng tiếng rơi
chậm đều như tiếng thở
hay tiếng lòng buông lơi...
(Báo Cần Thơ)
Phan Duy
1. PHÁC THẢO TÌNH YÊU
Bốn mùa đan mãi niềm yêu mến
Thành một vòng hoa tựa trái tim
Hơi ấm nồng nàn như ánh lửa
Theo cùng năm tháng chẳng lạt phai
Thanh bình là những lời chim hót
Cỏ dưới bàn chân đọng sương mai
Nắng về trang điểm trên lá nõn
Vài cánh môi duyên nở an lành
Yêu thương bỗng hóa thành câu hát
Ngân nga trầm bổng cứ lan xa
Tàn rụng mùa đông rồi xuân đến
Trong lòng lắng đọng những thiết tha
Khung trời rộng mở chim tung cánh
Thuyền nhỏ xa khơi nhớ bến neo
Ta ở nơi này chung dệt mộng
Cùng nhau đan mãi nghĩa trăm năm
(Báo Cần Thơ)
Lê Văn Trường