Thứ Năm, 1 tháng 7, 2010

Thơ 0122: Trách

Đôi bạn học, xe đạp

TRÁCH

Trời hết mưa phải đâu trời sẽ nắng
Trời nắng rồi chưa hẳn đã hết mưa.

Đường trần hai nẻo đón đưa
Anh theo nói mãi…
Sao chưa nói gì?


2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Đôi bạn học, đàn ghi ta


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng

Hoang Anh Photography


Bài thơ viết tặng cho thầy Hàn Thanh Tùng, giáo viên vật lý trường THPT Võ Thị Sáu.

Hoang Anh Photography

Hoang Anh Photography

Hoang Anh Photography

Hoang Anh Photography


Có một lần trong lúc trà dư tửu hậu, thầy Hàn Thanh Tùng có bật ra câu nói "Trời hết mưa rồi trời sẽ lại nắng thôi!". Tôi thấy ý hay nên đã phát triển thành bài thơ...

Hoang Anh Photography

Hoang Anh Photography

Hoang Anh Photography

Hoang Anh Photography


+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi Viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn Thơ TKaraoke

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng

Thiếu nữ áo dài trắng

Thiếu nữ áo dài trắng


+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002

Photo Nguyễn Quốc Hùng

Photo Nguyễn Quốc Hùng

Photo Nguyễn Quốc Hùng

Photo Nguyễn Quốc Hùng


------------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Hoang Anh photography (từ ảnh 5 đến ảnh 13), ảnh Photo Nguyễn Quốc Hùng (từ ảnh 18 đến ảnh 21) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

13 nhận xét :

Unknown nói...

dễ thương quá hà

Nặc danh nói...

đúng vậy, bài thơ rất dễ thương

Unknown nói...

Nếu chỉ mang một mối tình thầm lặng
Nắng hay mưa ai hiểu được lòng mình

Nặc danh nói...

hay

Unknown nói...

hay thật

Nặc danh nói...

:)

Unknown nói...

Cái nhà anh này hơi kỳ
Tui đây đâu đã biết gì về ông .

Nặc danh nói...

ha ha ha

mivan9x nói...

gẫm bài thơ của Thanh Trắc làm tôi nhớ lại mối tình học trò hơn 40 năm trước, thật buồn : "anh theo nói mãi - sao chưa nói gì ? "

cảm ơn anh Văn

Nặc danh nói...

cảm ơn em mivan9x

Lê Lý Lân nói...

Trời hết mưa phải đâu trời sẽ nắng
Trời nắng rồi chưa hẳn đã hết mưa
Đường trần hai nẻo đón đưa
Anh theo nói mãi…
Sao chưa nói gì?

quá dễ thương

Kha Đại Hiệp nói...

Mau về đi em hãy đến đây
Đến với tôi như chính em thôi
Với đôi môi mọng chín như sim
Cho ta say quên hết ngày dài.
Bỏ Yêu Rồi
Kể từ giờ trái tim tôi đóng cửa
Không yêu ai và cũng chẳng nhớ ai
Tôi lại về với chính tôi ngày trước
Sống cô đơn vô cảm không ưu tư

Lệ Rớt nói...

Anh vẫn thế về đêm trường vắng lặng
Em đừng buồn nếu nỡ vắng thơ yêu