Thứ Bảy, 22 tháng 5, 2021
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Con gà đẻ trứng vàng - La Fontaine
GÀ ĐẺ TRỨNG VÀNG - LA FONTAINE
GÀ ĐẺ TRỨNG VÀNG - câu chuyện ngụ ngôn quen thuộc qua bao thế hệ, nhưng là bài học không hề cũ về lòng tham và sự chọn lựa giữa "ăn chắc mặc bền" so với "ăn xổi ở thì".
Xin gửi lại bạn đọc bản dịch của Nguyễn Văn Vĩnh từ nguyên tác "La Poule aux œufs d’or" của nhà văn Pháp Jean de La Fontaine. Nguyễn Văn Vĩnh (1882 – 1936) là người có công lớn đem các truyện ngụ ngôn của La Fontaine truyền bá rộng khắp ở Việt Nam - mà ông đã hóm hỉnh chuyển âm thành Lã Phụng Tiên.
"Tham thì thâm, cổ-nhân dạy thế,
Lấy chuyện gà ra để răn đời,
Đem câu bịa đặt kể chơi:
Một hôm gà nọ đẻ rơi trứng vàng.
Chủ ngỡ có bảo-tàng trong bụng,
Mổ phăng ra chắc cũng mau giàu,
Ai ngờ có cóc chi đâu,
Gà thường cũng vậy, khác nhau chút nào.
Chủ biết dại, kêu gào tiếc của;
Làm gương soi cho đứa tham tâm,
Mới đây có kẻ nghĩ lầm;
Được mười lại muốn ngay trăm ngay nghìn.
Trơ ra hết nhẵn ngồi nhìn."
Nhãn:
Ban tron van nghe
Thứ Sáu, 21 tháng 5, 2021
Thứ Năm, 20 tháng 5, 2021
Thứ Tư, 19 tháng 5, 2021
Thứ Ba, 18 tháng 5, 2021
Phổ nhạc: Nắng lụa, nhạc: Thanh Ngọc
Xin giới thiệu nhạc phẩm Nắng lụa của nhạc sĩ Thanh Ngọc. Nhạc phẩm này được phổ nhạc từ bài thơ cùng tên của Thanh Trắc Nguyễn Văn.
Nhãn:
Nhac pho tho
Thứ Hai, 17 tháng 5, 2021
Chủ Nhật, 16 tháng 5, 2021
Thứ Bảy, 15 tháng 5, 2021
Thơ bạn thơ Quý Phương
CẢM TÁC TỪ BÀI THƠ VỊNH TRÀNG AN CỦA THANH TRẮC NGUYỄN VĂN
Hoa Lư cờ phất phơ bay.
Quê hương còn mãi tháng ngày vinh quang
Quý Phương
Nhãn:
Hoa tho
Thứ Sáu, 14 tháng 5, 2021
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Mẹ - Đỗ Trung Lai
MẸ - ĐỖ TRUNG LAI
Lưng mẹ còng rồi
Cau thì vẫn thẳng
Cau - ngọn xanh rờn
Mẹ - đầu bạc trắng
Cau ngày càng cao
Mẹ ngày một thấp
Cau gần với giời
Mẹ thì gần đất!
Ngày con còn bé
Cau mẹ bổ tư
Giờ cau bổ tám
Mẹ còn ngại to!
Một miếng cau khô
Khô gầy như mẹ
Con nâng trên tay
Không cầm được lệ
Ngẩng hỏi giời vậy
- Sao mẹ ta già?
Không một lời đáp
Mây bay về xa.
Nhãn:
Ban tron van nghe
Thứ Năm, 13 tháng 5, 2021
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Quân hướng Tiêu Tương, ngã hướng Tần
QUÂN HƯỚNG TIÊU TƯƠNG, NGÃ HƯỚNG TẦN
"QUÂN HƯỚNG TIÊU TƯƠNG, NGÃ HƯỚNG TẦN"- không viết ra nỗi buồn ly biệt, mà nỗi buồn vẫn trào dâng ngoài câu chữ.
Bài thơ "Hoài thượng dữ hữu nhân biệt" (淮上与友人别) của thi nhân Trịnh Cốc được ca tụng là "Bút pháp sánh tựa Lý Bạch, có thể xem là tiếng vọng giữa chốn hoang vu của thi đàn thời vãn Đường", được sáng tác vào cuối xuân năm Đại Thuận thứ hai (891), khi tác giả trên đường từ Giang Nam trở về Trường An và đi qua Dương Châu. Ông tình cờ gặp lại một người bạn thân, cả hai đều là những kẻ lữ hành chốn quan trường, nhưng sau cuộc hội ngộ ngắn ngủi tại Dương Châu, họ lại chia tay, mỗi người mỗi ngả - kẻ xuôi Nam, người ngược Bắc.
"Dương Tử giang đầu dương liễu xuân,
Dương hoa sầu sát độ giang nhân.
Sổ thanh phong địch ly đình vãn,
Quân hướng Tiêu Tương, ngã hướng Tần"
Dịch thơ:
Sông Dương dương liễu đua tươi,
Hoa dương buồn chết dạ người sang sông,
Đình hôm tiếng sáo não nùng
Anh đi bến Sở, tôi trông đường Tần.
(bản dịch Ngô Tất Tố)
Nhãn:
Ban tron van nghe
Đăng ký:
Bài đăng
(
Atom
)