Thứ Năm, 5 tháng 5, 2011
Thơ 0211: Trái khổ qua
TRÁI KHỔ QUA
Cầm lên
Một trái khổ qua.
Khổ mà kêu khổ
Đúng là khổ thôi!
Yêu nhau leo núi vượt đồi
Chia bùi
Xẻ đắng
Khổ rồi cũng qua!
2006
(Tập thơ Quà tặng mùa đông - NXB Văn nghệ 2007)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Khổ qua hay còn gọi là mướp đắng, là loài cây có quả ăn được và vị của nó thuộc loại đắng nhất trong các loại rau quả.
Mỗi nếp nhăn trên vỏ trái khổ qua như nếp nghĩ của mẹ, từng trải, tảo tần, lam lũ mà thắm tình. Trong gian bếp quê, bát canh khổ qua nhồi thịt không chỉ là món ăn, mà là lời nhắc nhở: cuộc đời có đắng cay mới hiểu hết vị ngọt của yêu thương. Khổ qua – thứ quả quê mùa mà thâm trầm, như một bài học về sự nhẫn nại và bao dung giữa dòng đời vội vã.
Bài thơ viết tặng một cô gái người Hoa có tên Lương Qua (tên gọi Hán ngữ của khổ qua).
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Người cao tuổi số 115, ngày 10-6-2025
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vuông chiếu Luân Hoán ngày 1-5-2022
+ Bài thơ đã đăng trên trang Lục bát Việt Nam ngày 07-06-2022
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn thơ TKaraoke
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ Quà tặng mùa đông - NXB Văn nghệ 2007
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Anh Ba Tran (từ ảnh 14 đến 21), Photo by Mr.Thịnh Nguyễn (từ ảnh 22 đến 33) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Tho chua in
,
Tho luc bat
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét