Thứ Năm, 19 tháng 12, 2019

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Với bàn tay ấy... - Xuân Diệu

Góc Nhỏ Văn Thơ


VỚI BÀN TAY ẤY... - XUÂN DIỆU

(tặng Huy Cận)

Với bàn tay ấy ở trong tay,
Tôi đã nguôi quên hận tháng ngày,
Một tối trăng cao gieo mộng tưởng
Vào lòng gió nhẹ thẩn thơ bay.

- Một tối bầu trời đắm sắc mây,
Cây tìm nghiêng xuống nhánh hoa gầy,
Hoa nghiêng xuống cỏ, trong khi cỏ,
Nghiêng xuống làn rêu, một tối đây.


Photo by Kevin Le


Thứ Tư, 18 tháng 12, 2019

Học trò tặng thơ (2)




HỌC TRÒ TẶNG THƠ (2)

Thầy cho em chút điện năng
Để em thắp sáng con trăng đêm buồn
Tình yêu thầy đã cấp nguồn
Ngày đêm chắp vá chiếc xuồng sang sông
Cảm ơn thầy đã bỏ công
Mười ba sẽ mãi mang công ơn thầy. 


20.11.2019

Thu Trúc lớp 11A13




Thứ Ba, 17 tháng 12, 2019

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Nghịch lân

Góc Nhỏ Văn Thơ


NGHỊCH LÂN

"Rồng có nghịch lân, chạm vào ắt nổi giận." (Long hữu nghịch lân, xúc chi tất nộ)
Nghịch lân (逆鳞) nghĩa là vảy ("lân") mọc ngược ("nghịch"). Tương truyền dưới cổ của loài rồng có một mảng vảy trắng, to bằng lòng bàn tay có hình lưỡi liềm, thường gọi là nghịch lân. Cụm từ này dùng để chỉ sự vật, sự việc cực kì trọng yếu với một người - nếu ai dám chạm đến "mấu chốt" ấy thì dù là người hiền lành hòa nhã đến đâu cũng sẽ nổi cơn thịnh nộ.

Thành ngữ này xuất phát từ sách "Hàn Phi Tử" của học giả Pháp gia nổi danh thời Chiến quốc - Hàn Phi. Phần Thiết Nan, chương thứ 12 kể:

Ngày xưa, Di Tử Hà (弥子瑕) rất được vua nước Vệ sủng ái. Theo luật nước Vệ, ai tự ý dùng xe của vua sẽ bị tội chặt chân. Một lần, mẹ của Tử Hà lâm bệnh, có người nghe tin đang đêm đến báo cho ông. Tử Hà bèn lén lái xe của Vệ Linh Công ra ngoài. Vua nghe chuyện, chẳng những không phạt mà còn khen: “Thật là hiếu thảo! Vì mẹ mà dám phạm tội chặt chân.”


Thiếu nữ xinh áo dài


Thứ Hai, 16 tháng 12, 2019

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Mưa Thuận Thành - Hoàng Cầm

Góc Nhỏ Văn Thơ


MƯA THUẬN THÀNH - HOÀNG CẦM (1960)

"Nhớ mưa Thuận Thành
Long lanh mắt ướt
Là mưa ái phi
Tơ tằm óng chuốt
Ngón tay trắng nuột
Nâng bồng Thiên Thai

Mưa chạm ngõ ngoài
Chùm cau tóc xoã
Miệng cười kẽ lá
Mưa nhoà gương soi

Phủ Chúa mưa lơi
Cung Vua mưa chơi
Lên ngôi Hoàng hậu
Cứ mưa Thuận Thành
Hạt mưa chưa đậu
Vai trần Ỷ Lan

Mưa còn khép nép
Nhẹ rung tơ đàn
Lách qua cửa hẹp
Mưa càng chứa chan

Ngoài bến Luy Lâu
Tóc mưa nghiêng đầu
Vành khăn lỏng lẻo

Hạt mưa chèo bẻo
Nhạt nắng xiên khoai
Hạt mưa hoa nhài
Tàn đêm kỹ nữ

Hạt mưa sành sứ
Vỡ gạch Bát Tràng
Hai mảnh đa mang

Chiều khô lá ngải
Mưa gái thương chồng
Ướt đằm nắng quái
Sang đò cạn sông

Mưa chuông chùa lặn
Về bến trai tơ
Chùa Dâu ni cô
Sao còn thẩn thơ
Sao còn ngơ ngẩn
Không về kinh đô

Ơi đêm đợi chờ
Mưa ngồi cổng vắng
Mưa nằm lẳng lặng

Hỏi gì xin thưa
Nhớ lụa mưa lùa
Sồi non yếm tơ

Thuận Thành đang mưa...


Photo by Ngo Thiet Hung


Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2019

Giới thiệu tập thơ Tính Ca Trên Bục Giảng của Lê Gia Hoài



GIỚI THIỆU TẬP THƠ TÌNH CA TRÊN BỤC GIẢNG

Xin được giới thiệu tập thơ TÌNH CA TRÊN BỤC GIẢNG, của nhà thơ Lê Gia Hoài, do Nhà xuất bản Hội Nhà Văn Việt Nam cấp giấy phép năm 2019. Tập thơ được in trên nền giấy trắng đẹp có khoảng 128 trang.



Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2019

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Ơn em - Du Tử Lê

Góc Nhỏ Văn Thơ


ƠN EM - DU TỬ LÊ

ơn em thơ dại từ trời,
theo ta xuống biển, vớt đời ta trôi.
ơn em dáng mộng mưa vời,
theo ta lên núi, về đồi yêu thương.
ơn em ngực ngải môi trầm,
cho ta cỏ mặn, trăm lần lá ngoan.
ơn em hơi thoáng chỗ nằm,
dấu quanh dấu quẩn nỗi buồn một nơi.
ơn em tình như mù loà,
như con sâu nhỏ bò qua giấc vùi.
ơn em hồn sớm ngậm ngùi,
kiếp sau xin giữ lại đời cho nhau.
tạ ơn em… tạ ơn em…


Photo by Nguyễn Đình Tròn


Thứ Năm, 12 tháng 12, 2019

Học trò tặng thơ (1)





NGHE THẦY ĐỌC THƠ

Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng, xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thuở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát nụ cười
Yêu thơ em thấy đất trời nở hoa.

2019

Thơ Trần Đăng Khoa


(Học sinh lớp 12A4 trường THPT Võ Thị Sáu viết tặng)



Thứ Tư, 11 tháng 12, 2019

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Lá xanh

Góc Nhỏ Văn Thơ


LÁ XANH

Cuộc sống đôi khi áp lực quá. Mang lên người biết bao gánh gồng. Phải là người thế này, nhất định phải thế kia, trách nhiệm là thế đó...

Để rồi lâu lâu tự nhắc mình:

"Người vá trời lấp bể
Kẻ đắp luỹ xây thành
Ta chỉ là chiếc lá
Việc của mình là xanh"

(Lá xanh - Nguyễn Sĩ Đại)

(Góc Nhỏ Văn Thơ)


Photo by Nguyễn Trùng Nhị


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet.

Thứ Ba, 10 tháng 12, 2019

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Vần thông

Góc Nhỏ Văn Thơ


VẦN THÔNG

Vần là những chữ có cách phát âm giống nhau, hoặc gần giống nhau, được dùng để tạo âm điệu trong thơ. Những chữ có vần giống nhau hoàn toàn gọi là "vần chính", những chữ có vần gần giống nhau gọi là "vần thông" (Thông vận).

"Thâm khuê vắng ngắt như tờ,
Cửa châu gió lọt, rèm ngà sương gieo."
[tờ - ngà thông nhau]

Vần thông được tạo nên bởi sự hòa phối âm thanh giữa các tiếng được gieo vần, trong đó bộ phận cái (kể từ nguyên âm chính đến cuối âm tiết) không lặp lại hoàn toàn mà có thể khác biệt nhau chút ít. Như vậy, dù là những tiếng không có cùng một âm như vần chính, nhưng vì có sự  vận động của môi và lưỡi rất giống nhau nên vẫn có thể ăn vận với nhau được.


Photo by Phúc Silk