LÀNG TÔI ĐẤT BÁN SẠCH RỒI
Làng tôi đất bán sạch rồi
Còn chăng là lớp bùn bồi ven sông…
Ông tôi mỗi sáng lưng còng
Đi gieo hạt lệ xuống đồng “thổ cư”
Còn cha ngơ ngác ậm ừ
Nhìn nhà máy cứ từ từ mọc lên
Mẹ buồn thao thức đêm đêm
Hỏi đàn cò trắng sao quên không về?
Làng tôi giờ đã hết quê
Quán bia với quán cà phê chen đầy
Ngả nghiêng kẻ tỉnh người say
Ôm nhau gục nhớ đường cày ngày xưa
Con trâu thuở ấy đi bừa
Bao câu hò vọng hẹn mùa lúa thơm…
Bàng hoàng nắng quái chiều hôm
Làng giờ hoá phố cọng rơm chẳng còn…
2009
(Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Nạn bán đất ở nông thôn đã trở thành một vấn đề nhức nhối, âm thầm nhưng tác động mạnh mẽ đến đời sống và cấu trúc xã hội vùng quê.
Ở nhiều nơi, đất đai – vốn là tài sản quý giá nhất của người nông dân – bị bán đi một cách dễ dàng. Một phần vì cuộc sống khó khăn, một phần vì tâm lý “bán đất lấy tiền xây nhà”, “bán đất cho con đi xa lập nghiệp”, hoặc đơn giản là bị cuốn vào làn sóng mua bán của thị trường.
Làng quê dần mất đi cảnh sắc vốn có: những cánh đồng nối dài, bờ tre, bãi bồi dần nhường chỗ cho những dãy nhà lô chen chúc. Không gian yên bình, trong lành của làng quê cũng dần theo đó mà thu hẹp.
+ Bài thơ đạt Giải Nhất Thơ lục bát Đất Đứng năm 2010
+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn thơ TKaraoke
+ Bài thơ đã in trong tập Thơ riêng Giọt lệ Trăng - NXB Văn nghệ 2010
------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by NGUYENEW (từ ảnh 18 đến 21), Photo by Anh Ba Tran (từ ảnh 23 đến 25), Phúc Lê Quang áo dài (từ ảnh 26 đến 29) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet























1 nhận xét :
Bài thơ thật hay từ cảm xúc rất đẹp trong lòng tác giả. Lời thơ bình dị, êm đềm đưa người đọc lâng lâng cảm xúc khi nhìn về quá khứ để thấy hiện thực ngày nay. Cám ơn tác giả.
Đăng nhận xét