THƠ CHO CÁC VĨ NHÂN
Hỡi các vĩ nhân lớn lên trên vai của Mẹ
Đầu vươn cao đụng đến đỉnh trời
Xin hãy nhìn xuống đôi vai trần bé nhỏ
Nỗi đau gánh gồng bầm tím giọt mồ hôi.
2005
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Bài thơ viết sau khi tác giả đọc một quyển sách viết về Mẹ.
Nếu vĩ nhân là ngọn núi cao, thì người mẹ là đất — âm thầm, lặng lẽ, nhưng không có đất thì không có đỉnh núi nào vươn lên được.
Mẹ của vĩ nhân chính là vĩ nhân của tình thương.
* Bài thơ đã đăng trên báo Tài hoa trẻ số 468, ngày 18-4-2007
* Bài thơ đã đăng trên Tập san VGĐ Magazine - Canda số 1 năm 2010
Bài thơ đã đăng trên trang Thi viện.
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn thơ TKaraoke
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Quà tặng Mùa Đông - NXB Văn nghệ 2007
+ Bài thơ đã in trong Tuyển tập thơ Khúc xạ mùa thương - NXB Thanh niên 2006
---------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: Photo by Rose Studio (từ ảnh 8 đến 21), Photo by Đinh Văn Linh (từ ảnh 22 đến 25) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
























Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét